NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 560

- Chúng ta giờ sẽ sang mục thứ nhất của cuộc họp, là việc bầu chức vụ

của hãng cho năm tới.

Tôi gật đầu với Mac Alixtơ. “Thưa ông chủ tịch”, anh ta nói, “cho phép

tôi đề nghị chứ ạ? Là hoãn việc bầu các chức vụ cho đến khi ông và ông
Cođơ đây hoàn thành xong các cuộc thảo luận có liên quan tới việc cổ phần
của ông”.

- Cái gì khiến anh nghĩ rằng tôi tính chuyện bán cổ phần của mình đi hả?

- Bơny hỏi vặn. – Niềm tin của tôi vào tương lai của hãng này vẫn vững
vàng như trước. Tôi đã lập nhiều kế hoạch bảo đảm cho sự thành công của
hãng, và nếu tụi nhãi nhép các anh nghĩ rằng các anh có thể ngăn tôi, tôi sẽ
lôi các anh vào một cuộc đấu tranh giấy ủy quyền mà các anh chưa baogiờ
biết được.

Đến Mac Alixtơ cũng phải mỉm cười. Lão sẽ chống lại bằng cái gì cơ

chứ? Chúng tôi đã chiếm bốn mốt phần trăm phiếu bầu rồi. “Nếu mối quan
tâm của ông chủ tịch về tương lai của hãng này cũng chân thành như mối
quan tâm của chúng tôi”, Mac Alixtơ lịch thiệp nói, “thì chắc chắn ông
cũng đã thấy ra được những thiệt hại có thể tạo nên bằng việc phát động
một cuộc đấu tranh về giấy ủy quyền mà ông không thể nào thắng được”.

Một vẻ tinh quái hiện ra trên mặt Bơny. “Tôi không phải là một thằng

ngu như các anh tưởng đâu. Suốt chiều nay tôi đã bận bịu, tôi đã có đủ
trong tay các đề nghị của cổ đông để khống chế được tình hình nếu tôi
chống lại các anh. Tôi sẽ còn sống lâu, và chừng nào chết đi, tôi mới chịu
hiến cái hãng riêng của tôi - cái hãng mà đổ mồ hôi sôi nước mắt tôi mới
làm ra được thế này - cho Cođơ nhé, để rồi anhta có thể có thêm tiền quyên
cúng cho các ông bạn anh ta là lũ quốc xã”. Ông ta nắm tay đấm thình
xuống bàn, nom rất kịch. “Không, không bao giờ, cho dù anh ta có trả bảy
triệu đôla riêng cho chỗ cổ phiếu của tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.