NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 561

Tôi đứng im, môi mím chặt, tức giận. “Tôi xin hỏi ông Noman xem ông

ta sẽ làm gì với bảy triệu đôla, giả sử tôi có đưa thật chỗ đó cho ông ta. Ông
ấy chắc cũng quyên cúng hết vào Quỹ Cứu trợ Do Thái cả chứ gì?”.

- Tôi làm gì với tiền của tôi, thì cũng không phải việc của ông Cođơ! -

Ông ta kêu tướng lên từ đầu bàn đằng kia lại phía tôi. - Tôi không phải là
người giàu như ông ta. Tất cả những gì tôi có là dăm cái cổ phần của chính
hãng này của tôi.

Tôi mỉm cười. “Thưa ông Noman, ông vui lòng để tôi đọc cho ban giám

đốc nghe một danh sách các tài sản và ngân khoản của ông chứ, đứng tên
ông lẫn tên bà nhà ta?”.

Bơny lộ vẻ bối rối. “Danh sách ư?” Ông ta hỏi. “Danh sách nào?”.

Tôi nhìn Mac Alixtơ. Anh đưa cho tôi một tờ giấy lấy từ trong cặp. Tôi

bắt đầu đọc. “Khoản gửi mang tên Mây Noman: Ngân hàng bảo hiểm
Nesơnơn Bôxtơn - một triệu, bốn trăm ngàn; Ngân hàng công ty Manhatơn
Niu Yooc - hai triệu, một trăm ngàn; Công ty bảo hiểm Nesơnơn Paiơnia
Lôx Angiơlex - bảy trăm ngàn; Ngân hàng an hem Lêman Niu Yooc - ba
triệu, một trăm năm mươi ngàn; cộng hơn các ngân khoản nhỏ hơn khắp
đất nước, khoảng sáu hoặc bảy trăm ngàn nữa. Thêm vào đó, bà Noman
còn là chủ năm trăm hecta đất điền trang hạng nhất ở Oextut, gần Bivơly
Hind, tính một cách khiêm tốm là bốn mươi nghìn đôla một hecta”.

Bơny trố mắt nhìn tôi. “Anh kiếm đâu ra cái danh sách ấy?”

- Không cần để ý đến việc tôi kiếm ở đâu ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.