NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 602

cho cả thiên hạ. Người nào không thể làm được, xin mời bước. Nếu tôi
muốn cần các anh, tôi sẽ gọi điện. Nếu các anh có gì muốn báo cáo, viết
thành văn bản gửi cho văn phòng của tôi. Hết đấy, thưa các vị. Chúc ngủ
ngon”.

Cửa ra vào đóng lại sau lưng họ. Tôi cảm thấy rõ mồn một cái nút thắt

cứng đờ, cáu kỉnh đang nghẹn lại trong ruột. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Forext Hil. Không hiểu ở đó có những trường học như thế nào để cho một
cô bé như Giô - an được học hành tử tế.

Tôi uống cạn chỗ rượu còn lại trong cốc. Nó không cởi gỡ cái nút nghẹn

trong ruột tý nào mà lại làm nhức nhối hơn. Đột nhiên, tôi cảm thấy them
khát một người đàn bà.

Tôi nhấc máy điện thoại, gọi Riôsê, trưởng hầu bàn tại câu lạc bộ Riô

dưới nhà. “Dạ, tôi đây thưa ông Cođơ”.

- Bác Riôsê. - Tôi nói. - Cái cô ca sĩ trong bạn nhạc Rumba ấy... Cái cô

có cặp mắt...

- ... to ấy mà. - Bác ta tiếp lời, khẽ cười. - Vâng ạ, thưa ông Cođơ, tôi

biết. - Nửa tiếng nữa cô ấy sẽ có mặt ở chỗ ông ạ.

Tôi đặt ống nghe xuống, bước lại bàn. Tôi cầm chai rượu lên, đem nó lại

cửa sổ, vừa đi vừa rót rượu vào cốc. Tối nay tôi đã biết được thêm một điều
nữa torng đời.

Người ta sẽ trả bất kỳ giá nào cho những gì họ thực sự muốn. Monica sẽ

chịu sống ở khu Quin để giữ được con gái của em. Đan chịu nuốt những lời
lăng nhục của tôi để có thể làm được phim. Ulf sẽ làm mọi cái để chứng
minh là anh ta có thể điều hành hãng tốt hơn ông cậu Bơny của mình. Và
Mac tiếp tục trả giá cho cảnh yên ôn ấm no mà tôi đã cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.