NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 603

Khi tính lại, con người ta ai cũng có giá riêng của mình. Có thể chủng

loại trả tiền cho những giá ấy khác nhau. Nó là thể là tiền bạc, là quyền lực,
là vinh quang, hay là tình dục. Bất kỳ mọi cái. Chỉ cần biết rõ là họ thực sự
muốn gì.

Có tiếng gõ ngoài cửa, “Vào đi”, tôi gọi to.

Cô ta bước vào, cặp mắt đen sáng lấp lánh, mớ tóc đen dài phủ kín lưng,

gần tới hông. Chiếc áo choàng đen khoét ngực để lộ một màu trắng lóa đến
tận rốn. Cô ta mỉm cười. “Xin chào ông Cođơ ạ”. Giọng cô ta không còn
giả vờ lơ lớ như ở dưới quầy rượu nữa. “Ông mời tôi lên đây thật tử tế
quá”.

Đèn ở khu Quin không nhiều bằng khu Manhantan này. Và những ngọn

đèn ít ỏi ấy lại cũng chẳng lấy gì làm sáng cho lắm. Đột nhiên, tôi cảm thấ
bực tức. Tôi giật mạnh sợi dây giữ tấm rèm cửa mành mành. Nó sập xuống
cửa sổ. Và thành phố mất hẳn. Tôi quay lại nhìn cô gái. Cô ta đang trân trân
nhìn tôi, mắt mở rộng.

- Tôi chán phải nhìn khu Quin lắm rồi! - Tôi đáp, và bước ngang căn

phòng tới chỗ cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.