NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 62

- Đêm nay ư? Nhưng từ giờ đến sáng mai, làm gì có tàu!

- Tôi có máy bay riêng, ông Mêrôni ạ. Chúng tôi đã bayd dến đây đấy.

Và 9 giờ tối nay, chúng tôi lại ở nhà rồi.

Mêrôni đi vòng ra khỏi bàn. Mặt ông ta tỏ vẻ lo âu: “Nên bay thâm thấp

thôi ông Cođơ ạ. Dù sao chúng tôi cũng vừa đưa cho ông một khoản tiền
lớn!”

Tôi bật cười thành tiếng: “Ồ không lo, ông Mêrôni ạ. Nó an toàn như

một cái ô tô thôi. Hơn nữa nhỡ xảy ra chuyện gì với chúng tôi trên được về,
ông chỉ cần từ chối trả tiền khi séc đưa đến”.

Mac và Mêrôni cười theo. Tôi nhận thấy mặt Mac lộ vẻ căng thẳng.

Nhưng xứng với tính cách tuyệt vời của anh, anh không nói một lời.

Chúng tôi bắt tay nhau. Mêrôni tiễn chúng tôi ra cửa. “Chúc may mắn”,

ông ta nói. Chúng tôi bước ra phòng ngoài.

Một người đàn ông đang ngồi trên đi văng. Anh ta chậm rãi đứng dậy.

Tôi nhận ra đó là Bâdơ Daltơn, viên phi công có cái máy bay bị mất với tôi
vì thua bạc. “Ê, Bâdơ”, tôi gọi to, “không chào chiến hữu một câu hả?”

Một nụ cười toác ra khắp mặt anh chàng: “Ô, Giônơx!” anh ta rú lên,

“Cậu làm cái quái gì ở đây thế hả?”

- Bòn lấy ít hào, thế còn cậu?

- Cũng vậy, - anh ta đáp, mặt lại xìu xuống ngán ngẩm. – Nhưng chưa

được cái đếch gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.