NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 664

Noman gật đầu. “Lôi nó lên đây, chuyển nó sang phòng quảng cáo của

xưởng phòng him”. Ông ta nói, “Nó sẽ không còn dính vào chuyện gì lôi
thôi nữa. Tự tôi sẽ để mắt đến nó”.

Hauly gật đầu, đứng dậy. “Tôi sẽ làm ngay, ông Bơny ạ”.

Bơny nhìn viên thủ quỹ trưởng đi khuất, rồi với lấy điện thoại. Ông ta sẽ

gọi điện cho bà chị, bảo bà ta đừng lo. Ông ta sẽ trả chi phí chuyển nhà tới
Caliphonia cho họ. Rồi ông sực nhớ. Bà ấy không có điện thoại. Người ta
sẽ bảo gọi bà ấy xuống nghe nhờ ở cửa hàng bánh kẹo ở dưới nhà. Ông ta
bỏ lại ống nghe về chỗ cũ. Ông ta sẽ đảo tới gặp bà chị sau khi đã ăn trưa
cái món Blintzes với kem chua. Bà ấy không bao giờ đi đâu cả. Bà ấy luôn
luôn ở nhà.

Ông ta cảm thấy tự hào rất lạ. Cái thằng cháu của ông ta là một đứa

thông minh, cho dù là có những ý nghĩ điên rồ đi nữa. Với một ít chỉ dẫn
của chính ông ta, điều mà thằng bé không bao giờ có được từ bố đẻ của nó,
ai mà đoán nổi điều gì sẽ xẩy ra nào? Thằng ấy rồi còn tiến xa.

Ông ta mỉm cười với mình, cầm bản báo cáo lên. Bà chị ông ta đã nói

đúng. Một giọt máu đào hơn ao nước lã.

8

Hary Risơt, đội trưởng đội bảo vệ của xưởng phim, đang ngồi trong

buồng gác, khi Nêvađa lái xe qua cái cổng chính của xưởng. Anh ta bước
vội ra khỏi buồng gác, tay chìa ra. “Ôi chao, ông Nêvađa. Gặp lại ông thật
tuyệt quá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.