NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 674

Nhưng hầu hết các trường hợp, anh ấy chỉ bảo qua Mac là anh ấy muốn
việc được làm theo cách nào thôi.

Đột nhiên, Nêvađa có cảm giác rằng Giônơx đang cần có ông. Ông nhìn

Đan ở đầu kia văn phòng. “Ồ, tôi không thể quyết định được, chừng nào
còn chưa nói chuyện với Giônơx”.

- Nhưng tôi vừa bảo với anh rằng không ai gặp được anh ấy cả đấy thôi.

- Ông muốn tôi đóng các phim đó phải không nào?

Đan tròn mắt nhìn ông, “Anh ấy thậm chí không ở nước Mỹ này nữa kia.

Chúng ta có thể bặt tin anh ấy hàng tháng”.

Nêvađa mở cửa. “Tôi có thể đợi được”, ông đáp.


9

- Mày có ở lại ăn chiều không, Đuđêvit?

- Con không thể ở được, mẹ ạ. – Đêvit đáp. Con chỉ tạt qua xem mẹ có

khỏe không.

- Tao có khỏe không ư? Tao vẫn là tao như thường ngày thôi. Vẫn cái

bệnh phong thấp ấy. Không ra đau, cũng không ra khỏi. Như thường vẫn
vậy.

- Mẹ nên ra phơi nắng nhiều hơn nữa. Chứ như thế này thì chẳng khác gì

mẹ vẫn đang ở Niu Yooc cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.