NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 677

- Thế là Nêvađa thực muốn có hợp đồng à? – Đêvit thốt lên. – Anh đã

từng không thật tin chuyện đó. Ông ta không cần tiền, và mọi người đều
biết ông ta nghĩ về phim làm cấp tốc như thế nào.

- Ông ta sẽ làm. Sau khi đã nói chuyện với Giônơx.

- Chính tôi cũng muốn nói chuyện với anh ấy đây. – Đêvit đáp. – Chính

phủ lại đang bắt đầu giở cái trò chống các tờrớt.

- Tôi biết. Tôi đang chết tắc ở cổ về chuyện nghiệp đoàn. Tôi không biết

mình có thể xoa dịu họ được bao lâu nữa. Ta không thể than thở nghèo túng
với họ được. Họ đã xem được các báo cáo thường niên của năm ngoái. Họ
biết rằng ta đang hòa vốn và sang năm sẽ thu lãi.

-Tôi nghĩ có lẽ ta nói chuyện với Mac tốt hơn. Ta sẽ để cho anh ấy

quyết định. Tôi nghĩ hai năm trời không một lần gặp mặt thế là quá đủ rồi.

Nhưng Mac Alixtơ cũng không biết Giônơx hiện giờ ở đâu. Đêvid dằn

cái ống nghe xuống, thoáng bực mình. Cứ như là làm việc trong chân
không ấy. Quay đi đâu cũng vồ hụt, chẳng đụng vào được cái gì. Tất cả
những gì anh làm được là xoay xở, thoả thuận hợp đồng. Hợp đồng. Hết cái
này chồng lên cái khác, như một kim tự tháp không có tận cùng. Anh buôn
bán với các hãng Foox, Lâuri, RKO, Paramaut, Oanơ. Anh chiếu ở rạp của
họ. Họ chiếu ở rạp của anh. Tất cả những gì anh có thể làm là đứng bằng
một chân, hết co chân này lên lại thả chân khác xuống, như một thằng cụt.

Anh thầm băn khoăn, không hiểu tại sao Giônơx lại có thái độ như vậy.

Với các ngành đầu tư khác, anh ấy không hề như thế. Công ty máy bay
Côđơ đang nhanh chóng trở thành một hãng khổng lồ trong ngành công
nghiệp này; hãng hàng không Liên lục địa thì đã là hãng hàng không
thương mại lớn nhất ở Mỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.