NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 727

Ông nhìn vào gương và nhoẻn người. Cô nói đúng. Nom ông trẻ ra đến

hai mươi tuổi. Thân hình ông trắng muốt mịn màng dưới lớp lông ấy. Thậm
chí ông cảm thấy mình như thon thả đi nữa.

Cô mỉm cười với ông ở trong gương. “Thôi tự mê mẩn với mình thế là

đủ rồi. Vào bồn tắm đi.”

Ông ngồi vào bồn nước. Nhiệt độ nước chỉ âm ấm hơn người một chút.

“Nằm duỗi ra đi. Tôi quay lại ngay bây giờ đây”.

Ông ngả người vào thành bể. Chỉ một thoáng sau cô lại trở lại, một tay

cô cầm một chai sâm banh cỡ hai lít một phần tư, tay kia nắm chặt cái lọ
nhỏ. Cô đặt chai sâm banh xuống sàn, mở cái lọ nhỏ, rỏ vài giọt nước trong
lọ xuống bồn tắm. Ngay lập tức, cả căn phòng ngào ngạt mùi hoa nhài. Cô
để cái lọ lên thành bể, nhấc chai sâm banh lên.

Cô thành thạo xé toạc giấy bọc, giật cái sợi dây quanh nút chai ra. Nút

chai nổ bốp, rượu vọt trào hết ra mấy ngón tay cô. “Cô quên không mang
cốc vào rồi”, ông thốt lên, chăm chú theo dõi cô làm.

- Đừng có ngớ ngẩn. Chỉ có đồ quỷ mới nốc cái của này. Đây là đổ vào

bồn tắm. Còn hay hơn cả tắm bọt cơ. – Cô dốc tuột chỗ sâm banh thành
vòng quanh người ông.

Rượu mơn man, khẽ giần giật quanh lớp da ông một cảm giác đê mê

khoan khoái. Cô đặt cái chai xuống đất, mở tủ lấy ra một hộp thuốc lá. Mở
hộp ra, cô lấy một điếu, châm lửa. Ông ngửi thấy mùi thuốc phiện hăng
hăng ngàn ngạt.

Cô rít một hơi rồi chìa điếu thuốc ra cho ông. “Đây. Nhưng chỉ được kéo

hai hơi. Không hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.