NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 808

ký của tôi “Cô Đentơn đã làm đầu xong rồi ạ. Ông có muốn mời cô ấy đến
không ạ?”

- Có. – Tôi quay lại Bơnơ. – Tao đã bảo Gieny tới phòng vấn tóc. Tôi có

một ý, muốn thử xem sao.

Cửa mở, Gieny bước vào. Cô bước chậm rãi, gần như ngập ngừng, đến

giữa phòng thì dừng lại, sát cạnh bàn tôi. Từ từ, cô xoay người lại. Tóc cô
không còn là nâu nhạt nữa,, mà lấp lánh một màu vàng của rượu sâm banh.
Nó xòa ra thành một vòng tròn tròn qua cổ cô, xõa xuống hai vai cô, làm
thành một vầng hào quang trong vắt quanh khuôn mặt rám nắng của cô.

- Lạy Chúa tôi. – Giọng Bơnơ thốt lên khiếp sợ.

Tôi nhìn ông ta. Mặt ông ta dại đi rất lạ. Môi ông ta mấp máy, mắt không

rời khỏi Gieny. “Dường như….dường như cô ấy đang đứng ở đây”.

- Đúng là như vậy.- Tôi chậm rãi nói. Tôi ngẩng lên nhìn lại. Gieny. Tim

tôi bắt đầu đập nặng nhọc, nghèn nghẹn. Ôi Raina ơi…

- Tôi muốn Ilenơ Gala sẽ phục trang cho cô ấy. – Tôi nhẹ nhàng nói với

Bơnơ.- Tôi không hiểu như vậy có được không. – Ông ta đáp. – Cô ta đã bỏ
nghề. Cô ta đã quay về miền Đông, sống ở Bôxtơn, hình như vậy thì phải.

Tôi nhớ lại hình ảnh một bóng người cô đơn, tóc trắng phủ phục bên nấm

mồ Raina. “Gửi cho chị ấy một bức ảnh của Gieny. Chị ấy nhất định sẽ
tới”.

Bơ nơ bước đến bàn, đứng cạnh Gieny, cúi xuống nhìn tôi. “À mà tiện

đây, tôi xin nói một việc. Tôi đã nhận được lời mời của Oxtin Gilbơt. Ông
ấy thích cái kịch bản đó lắm. Chiều nay ông ta sẽ tới xem bộ phim thử. Nếu
ông ấy thích Gieny, ông ấy sẽ dựng bộ phim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.