NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 809

- Vậy tốt lắm. – Tôi đáp. Các đạo diễn lớn là như vậy đấy. Hai trăm

nghìn đồng ta trả cho họ, đối với họ chả có nghĩa lý gì cả; họ có thể kiếm
chỗ ấy ở bất kỳ hợp đồng làm phim nào. Điều quan trọng đối với họ là kịch
bản. Và diễn viên.

Bơnơ bước ta cửa. Ông ta dừng lại ở đó, quay lại nhìn Gieny. “Tạm biệt

cô”, cuối cùng ông ta thốt lên.

- Vâng ạ, xin chào ông, ông Bơnơ.- Gieny nhã nhặn đáp.

Tôi gật đầu khi thấy ông ta khuất khỏi cửa.

- Bây giờ em đã ngồi được chưa ạ. – Gieny hỏi.

- Em cứ tự nhiên.

Cô ngồi xuống, lặng lẽ nhìn tôi chăm chú đọc hết chỗ giấy tờ trên bàn.

Ngân quỹ khởi đầu. Dự trù dựng cảnh. Bơnơ nói đúng- rồi phải tốn khối
tiền cho cái của này đây.

- Em phải nom giống cô ấy ư?- Gieny khẽ hỏi.

Tôi liếc lên. “Cái gì?”

- Em phải nom giống cô ấy ư?

- Sao em lại hỏi như vậy.

Cô lắc đầu. “Em không biết. Em chỉ cảm thấy buồn cười thế nào ấy, vậy

thôi. Không phải là em nữa, mà như một người khác. Như một bóng ma
ấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.