NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 813

sẵn sàng mặc cả, nhượng bộ. Nhưng anh, anh thì lại khác. Anh cái gì cũng
đạt được cả.

- Không phải tất cả mọi thứ đâu.

Cô gật đầu với ánh đèn Chicagô đang ở phía dưới. “Nói như vậy, anh

muốn bảo rằng anh không là chủ những cái ở dưới kia, phải không?”

- Đúng thế đấy. Anh là chủ của một vài thứ thôi, tuy vậy anh cũng thấy

thế làm hài lòng rồi.

Mắt cô trở nên mơ màng, tối lại. “Này, ngộ nhỡ ta đột nhiên nổ tan ra thì

sao?”

Tôi búng ngón tay. “Cần quái gì! Dễ kiếm, dễ mất”.

- Thế thôi ư?

- Thế thôi.

Cô đưa mắt nhìn qua cửa sổ một hồi lâu, rồi quay lại tôi. “Em đoán rằng

anh cũng là chủ em, theo một lối nào đấy, nhỉ?”

- Anh không nói về em. Anh chỉ nói về cái máy bay thôi.

- Em biết, tuy vậy điều ấy vẫn đúng. Anh là chủ của tất cả mọi người làm

việc cho anh, thậm chí ngay cả khi anh không cảm thấy như vậy. Tiền đã
tạo ra cái đó.

- Tiền đã làm ra cho anh được rất nhiều thứ.

- Tại sao anh không để nó mua cho anh được một đôi giầy nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.