NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 864

- Tại sao không hả? – Tôm nóng nảy vặc lại. – Công ty đã thải tất cả

cùng một lúc đấy thôi.

- Việc ấy khác. – Riođan đáp. – Công ty có quyền giãn thợ nếu công việc

làm ăn có khó khăn.

- Chúng tôi biết. Nhưng chúng tôi căm là căm cái cách người ta làm ấy.

Họ không thèm đếm xỉa gì đến chuyện thâm niên cao, là điều họ đã thỏa
thuận trong giao kèo với công đoàn. Họ thải tất cả những người sáu lăm xu
để giữ lại những người năm lăm xu.

- Tôi biết. Riođan đáp. Một thoáng sắc lạnh lộ ra trong giọng nói của lão

ta. – Nhưng việc họ nhận lại mười người là khởi đầu. Nó còn tốt hơn là để
tất cả năm mươi người các anh bị tống ra đường. – Lão quay lại đám đông.
– Mười người các bạn sẽ trở lại làm việc. Có thể tháng sau, lại thêm mười
người nữa. Như thế còn tốt hơn là không có gì. Công ty không sợ các bạn
bãi công đâu. Họ tuyên bố là ngừng hoạt động, họ lại tiết kiệm được tiền.

- Tôi nói là ta nhận. – Một người trong đám đông kêu lên. – Mười người

trong bọn ta đi làm còn hơn là không ai cả, đúng như lời ông Riođan nói
đấy.

- Không. – Tôm cáu kỉnh đáp, đứng vụt dậy. – Công ty cần phải nhận lại

tất cả chúng ta. Mỗi một chúng ta đều có quyền làm việc không kém gì
nhau cả. Nếu tất cả đám sáu mươi lăm xu chúng ta chịu giảm xuống nhận
năm mươi lăm xu, thì công ty có thể nhận tất cả chúng ta lại được.

Riođan phá lên cười khàn khàn. “Nghe thấy chưa, anh em”, lão ta kêu to,

“anh em có thích bị cắt lương một lần nữa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.