NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 148

15

T

RỊNH TRỌNG NHƯ MỘT NGHI LỄ,

cuộc bỏ phiếu diễn ra.

“Chúng ta ở lại đây,” Irmgard nói, cương quyết. “Trong căn hộ này, tòa

nhà này.”

Roy Baty nói, “Tôi chọn chúng ta giết anh Isidore và trốn chỗ khác.”

Hắn và vợ – và John Isidore – giờ căng thẳng quay sang Pris.

Giọng thì thầm, Pris nói, “Tôi chọn chúng ta ở đây.” Cô ta nói thêm, lớn

hơn, “Tôi nghĩ J. R. Có ích cho chúng ta nhiều hơn là nguy hiểm vì anh ta
biết. Rõ ràng chúng ta không thể sống giữa loài người mà không bị phát
hiện. Chính điều đó đã giết Polokov, Garland, Luba và Anders. Đó là điều
đã giết tất cả bọn họ.”

“Có lẽ họ chỉ làm đúng như chúng ta đang làm,” Roy Baty nói. “Tiết lộ,

tin tưởng vào một con người duy nhất nào đó được cho là khác biệt. Như cô
nói đấy, đặc biệt.”

“Chúng ta không biết điều đó,” Irmgard nói. “Đó chỉ là phỏng đoán thôi.

Em nghĩ họ, họ…” Cô ta khua tay. “Đi lại đó đây. Hát trên sân khấu như
Luba. Chúng ta tin… Em bảo với anh chính điều chúng ta tin tưởng làm
chúng ta nguy khốn, Roy, đấy là trí tuệ siêu việt khốn kiếp của chúng ta!”
Cô ta quắc mắt nhìn chồng, bộ ngực cao, nhỏ bé phập phồng gấp gáp.
“Chúng ta quá khôn ngoan, Roy ạ, anh đang như thế đấy. Mẹ kiếp, anh
đang như thế chính lúc này!”

Pris nói, “Tôi nghĩ Irm đúng đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.