NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 102

“Tôi không phải người máy. Ông có thể thực hiện kiểm tra Voigt-Kampff

với tôi. Tôi đã từng làm rồi và làm lại cũng không hề gì. Nhưng tôi biết kết
quả sẽ như nào. Tôi gọi cho vợ tôi được không?”

“Anh chỉ được gọi một cuộc thôi. Anh thích gọi cho vợ hơn gọi luật sư

sao?”

“Tôi gọi cho vợ, cô ấy có thể tìm luật sư cho tôi.”

Viên cảnh sát thường phục đưa cho gã đồng năm mươi xu và chỉ. “Điện

thoại hình đằng kia.” Ông ta nhìn Rick bước lại điện thoại. Rồi ông ta tiếp
tục kiểm tra đồ trong cặp Rick.

Bỏ đồng xu vào, Rick quay số nhà gã. Và đứng đợi dường như vô tận.

Khuôn mặt một phụ nữ xuất hiện trên màn hình. “A lô,” cô ta nói.

Không phải Iran. Trong đời gã chưa bao giờ thấy người phụ nữ này.

Gã gác máy, bước chậm chạp về phía viên cảnh sát.

“Không gặp may à?” Viên cảnh sát hỏi. “Ồ, anh có thể gọi cuộc khác. Về

chuyện này, chính sách của chúng tôi khá thoáng. Tôi không thể cho anh cơ
hội gọi người bảo lãnh, vì tội của anh thuộc loại không bảo lãnh được ở
chặng này. Tuy nhiên, khi anh phải ra hầu tòa…”

“Tôi biết,” Rick gay gắt nói. “Tôi quen với quy trình của cảnh sát.”

“Cặp của anh đây,” viên cảnh sát nói, trao lại cho Rick. “Vào phòng tôi

đi… Tôi muốn nói chuyện thêm với anh.” Ông ta rẽ vào hành lang nhỏ đi
trước, Rick theo sau. Rồi dừng chân và quay đầu lại, viên cảnh sát nói, “Tôi
là Garland.” Ông ta chìa tay, hai người bắt tay nhanh rồi buông. “Ngồi
xuống đi,” Garland vừa nói vừa mở cửa phòng, chuồi vào chiếc bàn lớn
dọn dẹp gọn gàng.

Rick ngồi đối diện bàn.

“Cái bài kiểm tra Voigt-Kampff mà anh nói đấy.” Ông ta chỉ vào cặp của

Rick. “Tất cả những tài liệu anh mang.” Ông ta đơm thuốc vào điếu và rít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.