NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 217

đi, đến cái chết. Và những kẻ giết người thì ném đá. Chính bọn họ làm thế.
Vẫn truy đuổi ông ấy, thực ra là truy đuổi tất cả chúng ta. Có phải một
trong số họ đã ném anh rách má, chỗ bị chảy máu?”

“Đúng,” gã nói mệt mỏi.

“Anh sẽ đi ngủ ngay chứ? Nếu em đặt chế độ 670?”

“Cái đó là gì?” gã hỏi.

“Sự bình an đáng nhận được từ lâu,” Iran nói.

Gã nhổm lên, đứng đau đớn, mặt gã ngái ngủ và bối rối, như thể một

ngàn trận chiến đã lui đi rồi lại tiến lên ở đó, qua nhiều năm. Rồi dần dần,
nhích từng bước, gã đi vào phòng ngủ. “Được thôi, sự bình an đáng nhận
được từ lâu.” Gã nằm duỗi trên giường, bụi từ quần áo và tóc gã rơi xuống
khăn trải giường trắng tinh.

Không cần bật máy tâm trạng, Iran nhận ra khi nhấn nút làm mờ cửa sổ

phòng ngủ. Ánh sáng xám xịt ban ngày biến mất.

Ở trên giường, Rick đã ngủ sau chốc lát.

Cô ở đó một lúc, cứ nhìn gã để chắc chắn gã không tỉnh giấc, sẽ không

ngồi bật dậy hãi sợ như đôi lần gã bật dậy lúc nửa đêm. Và rồi sau đó, cô
quay vào bếp, ngồi xuống bàn ăn.

Bên cạnh cô con cóc điện nhảy sột soạt trong hộp. Cô băn khoăn không

biết nó “ăn” gì, và sửa chữa nó sẽ tới khoảng bao nhiêu. Ruồi giả, cô kết
luận.

Mở danh bạ ra, cô tìm phần những trang vàng, mục phụ kiện cho động

vật điện, cô quay số, và khi người bán hàng trả lời, cô nói, “Cho tôi đặt nửa
cân ruồi giả, thực sự biết bay và kêu vo ve.”

“Cho một con rùa điện, thưa bà?”

“Cóc,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.