NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 44

5

C

HÙM SÁNG TRẮNG CHIẾU THẲNG

vào mắt trái Rachael Rosen, và dán vào má cô là miếng

tròn lưới dây thép. Cô có vẻ điềm tĩnh.

Ngồi vào chỗ có thể đọc được hai kim trên thiết bị đo Voigt-Kampff,

Rick Deckard nói, “Tôi sẽ đưa ra một số tình huống giao tiếp. Cô sẽ trình
bày phản ứng của cô với mỗi tình huống, càng nhanh càng tốt. Sẽ tính giờ,
dĩ nhiên.”

“Và dĩ nhiên,” Rachael nói vẻ xa vắng, “phản ứng bằng lời nói của tôi sẽ

không tính. Chỉ những phản ứng của cơ mắt và mao mạch mới được anh sử
dụng làm chỉ số. Nhưng tôi sẽ trả lời. Tôi muốn làm cho xong việc này
và…” Cô ngưng lại. “Thực hiện đi, anh Deckard.”

Rick chọn câu số ba, đọc, “Ngày sinh nhật, cô được tặng một chiếc ví da

bê.” Cả hai đồng hồ ngay lập tức vượt qua khoảng màu xanh sang khoảng
đỏ. Hai cây kim vung mạnh, rồi dừng lại.

“Tôi sẽ không nhận,” Rachael nói. “Ngoài ra, tôi sẽ báo cảnh sát người

đã tặng quà cho tôi.”

Sau khi ghi chép, Rick tiếp tục, chuyển sang câu hỏi số tám trên bài kiểm

tra Voigt-Kampff. “Cô có con trai, cậu bé cho cô xem bộ sưu tập bướm, bao
gồm cả bình hơi ngạt.”

“Tôi sẽ đưa nó đi bác sĩ.” Giọng Rachael trầm nhưng kiên định. Một lần

nữa hai kim dịch chuyển, nhưng lần này không quá xa. Gã cũng ghi lại điều
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.