NGƯỜI PHÁT NGÔN CỦA THẦN CHẾT - Trang 292

phải ra mặt xử lý rất nhiều việc, kể cả việc chỉ đạo công việc ở địa phương
và báo cáo với cấp trên.

Cao Đống vừa ra khỏi phòng thẩm vấn lại quay trở vào, nói với những

nhân viên còn lại: “Canh chừng anh ta, không được để anh ta làm bất kỳ
việc nguy hiểm nào. Anh ta từ đầu đã có ý định tự sát, nếu anh ta xảy ra
chuyện, các cậu có thể cởi bỏ bộ đồng phục này rồi về nhà ăn Tết sớm đi.”

Trương Nhất Ngang cũng đi ra theo: “Sếp, sếp không thẩm vấn nữa à?”
“Vẫn còn rất nhiều việc phải làm, tôi không rảnh, cậu vào ghi lời khai

đi, nhớ phải ghi thật kỹ cho tôi. Đúng rồi, quan trọng là phải tìm ra được
động cơ phạm tội của anh ta, tôi luôn cảm thấy Lý Vệ Bình không phải là
người như vậy.” Nói rồi ông thở dài thườn thượt.

“Tôi lấy lời khai liệu có ổn không? Xưa nay công việc này là của đội

Thẩm vấn hình sự mà.”

“Tôi biết, lát nữa tôi sẽ đi nói với người của bên đó rằng lần này sẽ do

cậu đứng ra lấy lời khai.”

“Tại sao vậy?” Trương Nhất Ngang thắc mắc, thông thường sau khi

hung thủ bị bắt và nhận tội, việc lấy lời khai cụ thể sẽ do nhân viên thẩm vấn
hình sự phụ trách, còn Trương Nhất Ngang chỉ là trinh sát mà thôi.

Cao Đống suỵt một tiếng: “Cậu hiểu quá rõ cái cách làm việc của đội

Thẩm vấn hình sự mà, tôi sợ Vệ Bình chịu không nổi.”

Trương Nhất Ngang ngạc nhiên nhìn ông ta.
Cao Đống khụ một tiếng, thẳng thắn nói: “Dù gì anh ta với cậu, và anh

ta với tôi… hiểu chứ? Khách sáo một chút, ở đây còn đỡ, đến khi chuyển về
trại tạm giam, trong vụ án này anh ta đụng đến người có chức vụ quá cao, tôi
cũng không thể bảo vệ nổi anh ta được.”

Trương Nhất Ngang thấy giọng Cao Đống hơi nghẹn lại, khóe mắt đo

đỏ. Anh biết, Cao Đống tuy lúc nãy nói năng lạnh lùng, nhưng tận sâu trong
lòng mình, ông chưa bao giờ chấp nhận được sự thực này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.