NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 118

116

nguyễn nhật ánh

lưới xuống ao bắt lên mấy con cá tai tượng to đùng,
anh Mười đã kịp sai vợ xách qua con vịt xiêm, dì Sáu
ẵm qua con gà, chú Phước chở tới thùng bia và ông Út
cũng kịp vớt đem qua mấy con tôm sú to cộ nuôi dưới
đìa. Nội chừng đó, tôi đã ngạc nhiên quá sức rồi. Đến
khi nghe anh Ba chỉ tay vô từng người giới thiệu, tôi
càng sửng sốt hơn nữa. Những con người nhiệt tình đó
hóa ra đâu có bà con gì với vợ chồng Ba Đực, nghĩa là
chẳng có bổn phận gì, dù là bổn phận sơ sơ để tiếp tụi
tôi, chỉ trừ anh Mười là ông sui của anh. Chẳng qua
thấy có khách từ xa ghé xóm, bà con muốn bày tỏ chút
tình địa chủ. Cảm động nhất là cô Tư sau hè, nghe vợ
chồng Ba Đực có khách, trong nhà đang trống trơn, cô
dòm quanh quất thấy đằng góc bếp có chai mỡ liền lật
đật quơ lấy chạy qua.

3

Tôi xuống Bến Tre nhằm mùa mưa, bùn sình
lầy lội, lui tới khó khăn. Cây cối gặp lúc trái

mùa, mận xoài trụi lủi. Mấy đứa con anh Ba đề nghị
chèo xuồng ra vàm sông hái bần. Tôi theo sắp nhỏ cỡi
xe gắn máy đi cả chục cây số. Tới nhà quen gửi xe, cả
đám mượn xuồng chèo ra cửa sông. Trái bần trông đẹp
mắt, bần non cắn vô nghe chua chua chát chát, chấm
muối ớt hay mắm ruốc ăn cũng vui miệng, nhưng bần
chín thì chua lè chua lét, dân “Xì goòng” cắn thử một
miếng đều liệng hết xuống sông. Thằng Trương, con Ba
Đực, tính mượn xuồng đuôi tôm chạy qua cồn bên kia
sông nhưng chẳng may trời đổ mưa đành quay lại. Lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.