ra. Ngoài ra, bây giờ anh mới nhớ, cô ấy vẫn ở trong nhà dưỡng lão, có nhân
chứng xung quanh, vào lúc cô ấy thấy ánh đèn ở cửa sổ căn hộ của Burnaby
lúc 10 rưỡi. Hãy ghi lại những diễn biến còn lại và loại bỏ những nghi phạm
khác nếu có thể.
“Từ 10 giờ 20 đến 10 giờ 25: Xe cấp cứu đến và đưa Grimaud đi.
“10 giờ 25: Fley bị bắn ở phố Cagliostro.
“Từ 10 giờ 20 đến (ít nhất) 10 giờ 30: Stuart Mills ở với bọn anh trong văn phòng, trả lời thẩm vấn.
“10 giờ 25: Bà Dumont vào văn phòng.
“10 giờ 30: Rosette, lúc này đang ở nhà dưỡng lão, nhìn thấy ánh đèn trong căn hộ của Burnaby.
“Từ 10 giờ 25 đến 10 giờ 40: Bà Dumont vẫn ở cùng bọn anh trong văn phòng.
“10 giờ 40: Rosette từ nhà dưỡng lão trở về.
“10 giờ 40: Cảnh sát đến theo lệnh của Hadley.”
Rampole ngồi ngả lưng trên ghế đọc lại những dòng chữ nguệch ngoạc,
rồi chấm hết một cách bay bướm bên dưới mục cuối cùng.
“Như thế ta không chỉ hoàn thành thời gian biểu về những sự việc đã xảy
ra,” anh nói, “mà không nghi ngờ gì nữa đã thêm hai người khác vào danh
sách vô tội. Mills và Dumont đã bị loại. Rosette và Boyd đã bị loại. Thế là
đã loại dược tất cả những người trong nhà ngoại trừ Drayman.”
“Nhưng,” Dorothy phản kháng, sau khi dừng lại một chút, “như thế mọi
việc càng trở nên rối rắm hơn. Còn ý tưởng tuyệt vời của anh về cái áo
khoác thì sao? Anh giả thuyết là có ai đó đã nói dối. Chỉ có thể là một trong
hai người Boyd Mangan hoặc Ernestine Dumont, và hai người đều được cho
là vô tội. Trừ cô gái đó, Annie… nhưng không thể là cô ấy được nhỉ?”
Họ lại nhìn nhau. Rampole cười méo xẹo rồi gấp cái danh sách lại và cho
vào túi. Bên ngoài gió mạnh thổi từng cơn, và họ có thể nghe thấy tiếng tiến
sĩ Fell đang lục đục trong cái phòng nhỏ của ông ấy phía sau cánh cửa đóng
kín.