NGƯỜI RU NGỦ - Trang 229

Mila chịu hết nổi. Cô hi vọng bức màn bí ẩn nực cười của Berish nhanh

chóng được gỡ bỏ.

Họ ngồi đó trong im lặng. Rồi một người đàn ông bước ra từ cửa sau của

xí nghiệp. Ông ta mập lùn, trạc năm mươi tuổi, trên người khoác áo blu trắng
và đội mũ bảo hiểm. Tay đút túi, ông ta sải những bước dài đến bên chiếc
Hyundai.

Berish để ông ta lên xe.
- Chào đặc vụ. Lâu quá rồi nhỉ. Vẫn chú cún này à? - Người đàn ông lên

tiếng đáp lại tiếng sủa của Hitch.

Rõ ràng là con chó không coi ông ta là bạn.
Người đàn ông nhìn sang Mila.
- Còn cô này là ai?
- Đặc vụ Vasquez. - Cô tự giới thiệu với giọng ngang tàng. - Anh là ai?
Người đàn ông cố tình phớt lờ câu hỏi của Mila.
- Anh chưa nói với cô ấy là tôi không thích bị đặt câu hỏi à?
- Tôi nói rồi. - Berish đáp, đồng thời tặng cho Mila một cái nhìn quở trách.

- Nhưng tôi chưa giải thích với cô ấy chúng ta làm gì ở đây, tôi muốn nhường
vinh dự đó cho anh.

Người đàn ông có vẻ khoái chí. Ông ta nói với Mila:
- Tôi không có tên. Nghề nghiệp của tôi không tồn tại. Cô phải quên ngay

những gì sắp được nghe.

- Tôi còn chưa biết anh làm chuyện gì mà. - Mila đáp.
Ông ta bật cười khe khẽ.
- Tôi làm người ta biến mất.

Trong mười lăm phút sau đó, Mila dần hiểu ra ý nghĩa câu nói của người

đàn ông.

- Giả sử cô là một doanh nhân giàu có, nhưng gặp một vài rắc rối với pháp

luật. Tôi là người có thể giúp cô biến đi.

- Thật à? - Mila ngạc nhiên hỏi lại. - Anh giúp những kẻ phạm pháp trốn

tránh pháp luật sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.