NGƯỜI RU NGỦ - Trang 244

- Sao ông không đặt câu hỏi này với Mila? Cô ấy là nhân viên của ông mà,

không phải sao?

Steph tỏ ra không hài lòng với câu trả lời lấp lửng của Berish.
- Chính tôi là người đã bảo cô ấy đến gặp cậu.
- Tôi biết.
- Tôi không ngờ hai người lại về hùa với nhau. Cậu có biết cậu có thể làm

tổn hại danh tiếng của cô ấy tại sở không?

- Tôi tin là cô ấy rất biết cách tự bảo vệ.
- Cậu chẳng biết cái quái gì đâu. - Steph lớn tiếng, thể hiện cơn bốc đồng

thường thấy của mình. - Mila bị thu hút bởi bóng tối như bọn trẻ con bị hũ
mứt lôi kéo ấy. Hồi còn bé, cô ấy đã trải qua những chuyện khủng khiếp.
Những thứ mà cả tôi lẫn cậu không bao giờ có thể hình dung nổi, ơn Chúa.
Mila có hai cách để thoát khỏi chúng: nhượng bộ nỗi sợ trong phần còn lại
của cuộc đời, hoặc sử dụng nó như một nguồn lực. Cô ấy tự đưa mình vào
những hoàn cảnh nguy hiểm vì cần đến chúng. Giống như những người cựu
chiến binh muốn quay lại chiến trường. Nỗi sợ chết đã tạo ra một sự phụ
thuộc.

- Tôi hiểu mà. - Berish ngắt lời ông. - Nhưng tôi cũng biết là cả ông và tôi

sẽ không bao giờ thuyết phục hay kiềm chế được Mila.

Steph bực bội lắc đầu và nhìn xoáy vào mắt của tay đặc vụ.
- Cậu tin mình có thể bắt được Kairus chứ gì?
- Lần này thì đúng.
- Và cậu có giải thích với Mila lý do cậu muốn thanh toán nợ nần với

Người ru ngủ chưa? - Steph ngừng lời một chút. - Cậu đã kể cho cô ấy nghe
về Sylvia chưa?

Berish ngả người ra lưng ghế.
- Chưa. - Anh lạnh lùng đáp.
- Cậu có định kể hay không? Hay với cậu đó chỉ là một chi tiết không

đáng kể?

- Tại sao tôi phải cho cô ấy biết chuyện đó?
Steph đấm xuống bàn làm Hitch giật bắn người.
- Chính vì nó đã làm cậu rơi xuống vực thẳm. Cậu đã trở thành một thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.