NGƯỜI RU NGỦ - Trang 265

Chẳng ai đi dò xét hay quan tâm đến bạn, nếu bạn có một cuộc sống giống

như của họ.

Thế là, sau khi dỡ mọi thứ từ chiếc xe tải xuống, anh mở toang cửa để xua

đi mùi ẩm thấp và bắt đầu sắp xếp đồ đạc.

Sau khi người chồng tận tụy lo xong tổ ấm cho gia đình nhỏ thì chỉ còn

thiếu mỗi người vợ. Ở đây có một vấn đề.

Anh chưa bao giờ gặp cô vợ ấy.
Anh đã đọc tập hồ sơ mà Steph đưa cho. Đây không phải là nhiệm vụ đầu

tiên của anh, nhưng cho đến khi ấy anh chưa bao giờ đóng vai người chồng.

“Nó cũng giống như hôn nhân qua mai mối thôi mà, cậu hiểu không?”.

Thủ trưởng Steph đã giải thích như thế lúc ấn vào tay anh chiếc nhẫn cưới mạ
vàng.

Căn hộ nằm ở tầng trệt. Vị trí này tưởng như dễ bị nguy hiểm, nhưng anh

đã cố ý chọn nó để có thể dễ dàng trốn thoát khi cần.

“Khi cần bảo vệ một nhân chứng, đừng có chơi trò anh hùng, hãy chạy

trốn cùng người đó”. Steph luôn nói với anh như thế.

Khi chuông cửa vang lên, Simon ngừng rửa dụng cụ nấu nướng và lau tay

vào tạp dề, rồi tháo nó ra để đi đón cô vợ bé nhỏ đang đứng ngoài cửa chung
cư.

Tại đó, bên cạnh điện thoại nội bộ, một Joanna Shutton tóc vàng rực tặng

anh một nụ cười mê hồn, như mọi khi. Berish tự hỏi vì sao chị vẫn phòng
không dù xinh đẹp đến thế. Các đồng nghiệp nam cảm thấy e dè trước sắc
đẹp của chị, và có lẽ vì vậy mà họ gọi Joanna bằng biệt danh “Thẩm phán”.
Về phần mình, Simon thấy chị dễ thương và rất giỏi.

- Trông cậu khỏe khoắn chưa kìa! - Joanna reo lên với Simon. - Có vẻ như

cuộc sống lứa đôi của cậu rất hạnh phúc.

Họ cùng cười như thể đã quen biết nhau từ lâu.
- Xem tôi vừa đi đón ai ở ga tàu về này. Cô ấy bảo là rất nhớ cậu đấy.

Chăm sóc cô ấy tận tình nhé.

Joanna tránh qua một bên, và Simon nhìn thấy một phụ nữ đang đứng yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.