NGƯỜI RU NGỦ - Trang 348

- Ông còn nhớ tôi không? - Berish hỏi người trực ban.
- Chúc sức khỏe anh. - Người kia đáp thay cho lời xác nhận.
- Tôi cần biết cô bạn đi cùng tôi lần trước gần đây có quay lại hay không.
Ông ta ngẫm nghĩ một lúc, rồi bĩu môi lắc đầu.
- Không thấy.
Berish tự hỏi liệu ông ta có nói thật hay không. Nhưng theo cái cách Hitch

bồn chồn lôi kéo sự chú ý của anh, Berish hiểu nó đã bắt được mùi của cô.
Mila đã đến đây. Chỉ có điều anh không có bằng chứng nào, và không thể
buộc tội ông ta nói dối.

- Gần đây có ai đặt phòng 317 không?
- Dạo này tình hình cũng khá ế ẩm. - Ông ta vừa nói vừa hất đầu chỉ cái

bảng phía sau lưng. - Như anh thấy đấy, chìa khóa vẫn còn kia.

Tỉnh như không, Berish chồm người qua quầy và tóm lấy áo ông ta.
- Ê! - Người kia phản đối. - Tôi không biết chuyện gì diễn ra trong căn

phòng đó, tôi không kiểm soát những người ra vào trong đó. Tôi là người trực
ban duy nhất ở đây, kể cả ban đêm. Tôi ở trong cái hốc của mình, tôi chỉ ra
ngoài khi ai đó muốn lấy chìa khóa. Ở đây người ta thanh toán bằng tiền mặt,
và trả trước.

Berish buông ông ta ra.
- Khi tôi đến đây lần đầu tiên, ông đã nhắc đến một tội ác trong phòng

317, cách đây ba mươi năm

Người đàn ông có vẻ không hài lòng khi nghe nhắc tới câu chuyện đó.

Như thể nó làm ông ta sợ hãi.

- Ba mươi năm trước, tôi đâu có ở đây. Hơn nữa, cũng chẳng có gì ghê

gớm để mà kể.

- Ông cứ kể đi, tôi tò mò muốn nghe.
- Này anh bạn, ở đây tò mò có cái giá của nó.
Berish đã hiểu ý. Anh thò tay vào trong túi lôi ra một tờ tiền. Người đàn

ông nhét nó vào dưới quầy.

- Một phụ nữ đã bị sát hại bởi hai mươi tám nhát dao. Theo những gì tôi

biết, thủ phạm không bao giờ được tìm thấy. Nhưng có một nhân chứng: con
gái bà ta. Con bé thoát nạn nhờ nấp dưới gầm giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.