NGƯỜI RUỒI - Trang 202

nào thân thiết trong khu vực xung quanh Gjovik hay không. Và thật bất
ngờ, tôi đã hỏi đúng chỗ. Anh ta đáp ngay rằng chú mình có nhiều mối liên
hệ trong khu vực, nhưng người đầu tiên mà anh ta nhớ đến là một chủ nông
trại giàu có mà ông từng đến chơi vài lần trong những năm trước chiến
tranh. Người cháu trai cũng từng đến đó với chú một lần. Anh ta không thể
nhớ ra tên thánh của người này, nhưng cái họ ông ta thật dễ nhớ, vì ông sở
hữu một lượng lớn đất lâm nghiệp: Storskog. Anh trả lời ngay lập tức: “Ồ,
đúng rồi!” khi tôi hỏi có phải người bạn này của ông Harald Olesen tên là
Hans. Tôi nhanh chóng cảm ơn anh ta về thông tin đó, rồi cúp máy và chạy
ào ra xe.

5

Đã gần 9 giờ tối khi tôi đến nhà số 25 phố Krebs, nhưng các cửa sổ đều còn
sáng đèn, trừ hai căn hộ bỏ trống của ông Harald Olesen và Konrad Jensen.

Darrell Williams chậm rãi mở cửa khi tôi nhấn chuông và trầm ngâm gật

đầu khi thấy tôi. Tôi bắt gặp một vẻ xác nhận trong mắt anh ta khi chúng
tôi bắt tay nhau nhanh gọn.

Tôi bắt đầu cảm thấy mệt sau một ngày dài, và đủ vững tin để đi thẳng

vào vấn đề.

“Có lẽ anh đã hiểu tại sao tôi ở đây. Tôi đã tự mình tìm ra. Chị ấy không

nói gì hết và vẫn còn tình cảm đối với anh.”

Anh ta gật đầu cộc lốc và ra hiệu cho tôi vào phòng khách. Chúng tôi

ngồi vào những chiếc ghế bành. Tôi có cảm giác Darrell Williams cũng trải
qua một ngày khó khăn, và cảm giác này càng được củng cố khi tôi nhìn
thấy các chai rượu và ly cốc nằm trên bàn nước.

“Bây giờ thì tôi đã biết anh có quan hệ tình cảm với Cecilia Olesen từ

năm 1945 đến năm 1948 và chú chị ấy đã phản đối kịch liệt. Tuy nhiên, tôi
không biết liệu anh có nhận được lá thư chị ấy gửi cho anh vài tháng sau
khi anh rời Na Uy mùa xuân năm 1948 hay không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.