NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 17

Lý Thảo Nhã

Người Săn Ác Quỷ
Dịch giả: Thế Anh.

Chương 3

Quả là sét đánh giữa trời quang! Ra khỏi văn phòng bố, tôi rất kích động.
Không giấu được sự sợ hãi hoang mang, tôi dường như quên mất chức
năng ngôn ngữ con người.
“Ngân Hách, Huệ Bân xảy ra chuyện gì, dù là chuyện nhỏ cũng phải nhắn
tin cho tôi. Nếu chuyện gấp, cậu gọi điện thoại di động cho tôi.”
Sao bố lại có thể nghĩ ra chuyện nhảm nhí thế này? Bố thật là… con sắp
muốn điên rồi, sắp điên rồi.
Tôi đưa mắt nhìn người đứng bên cạnh. Không việc gì thì cao lớn như thế
làm chi? Tôi phải ngửa cổ ra sau mới nhìn thấy mặt hắn.
“Này, cậu ở đâu?”
“Nhà cậu.”
“Tốt, nhà tôi… cái gì?”
“Có thể sẽ thường xuyên gặp mặt nhau đấy, vì cùng ở tầng một mà.”
Trước giờ chỉ mình tôi độc chiếm tầng một, nay lại phải chia sẻ quyền sử
dụng với hắn? Tôi tức đến nỗi mũi muốn lệch đi, muốn nói một câu thật tàn
nhẫn. Nhưng nếu tôi nói fig không hài lòng, chọc giận hắn, hắn sẽ báo cáo
với bố, cho nên, thế nào cũng phải nhịn. Nếu bây giờ tôi gây sự thì sx xảy
ra chuyện lớn…
Tôi cố nở nụ cười thật tươi mà ngay đến bạn bè cùng lớp cũng khó nhìn
thấy được, nói với hắn: “Tôi không phải đứa trẻ hư hỏng, cũng không hút
thuốc…”
“Chỉ có uống rượu là giỏi?”
Vô lại, tên vô lại…
Tuy nhìn ánh mắt hắn có vẻ như đang đùa, nhưng hắn tuyệt đối không phải
đang đùa, mà là rất thật lòng. Cơn giận của tôi đã lên tới đỉnh điểm. Cố dằn
xuống, tôi lại nở nụ cười thật tươi: “Này, đó chẳng qua là giải trí để lấy lại
sức lực. Sau này, tôi sẽ ngoan ngoãn học hành. Đừng nghĩ tôi như thế, tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.