NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 208

nhảy xuống biển cả."
"Cậu nói gì thế?"
"Nói lăng nhăng."
Vì mối quan hệ với mọi người xung quanh, tôi lại nếm mùi đau khổ của sự
tuyệt vọng lần nữa.
Ngày hôm sau, mặt trời của ngày diễn ra lễ bế giảng mà chúng tôi mong
đợi đã lâu, cúôi cùng cũng ló dạng. Lễ bế giảng vốn dĩ rất vui, nhưng thầy
chủ nhiệm lại dội gáo nước lạnh vào.
"Những em bình thường không chăm chỉ học hành, chắc sẽ cảm tấhy kỳ
nghỉ hè này rất quan trọng. Nếu mỗi ngày, các em ngủ nhiều thêm một
tiếng, thi đại học sẽ bị mất 4 điểm. Bây giờ, các em nhất thiết không được
lơ là, phải khẩn trương lên, chăm chỉ học cho thầy."
Giết chết chúng em đi!
"Hôm nay có lễ bế giảng, mời toàn thể giáo viên và học sinh tập trung
xuống sân. Xin nhắc lại, hôm nay có lễ bế giảng..."
Lẽ nào nói, chúng tôi phải lê tấm thân nặng nề này xuống saan? Tôi và Tú
Nhi cùng đi xuống sân đứng.
... Sau khi về nhà chuẩn bị cho học kỳ sắp tới, tôi phải tập trung xem môn
Tiếng Anh, còn phải dành ít thời gian đi tản bộ...
Mải lo nghĩ ngợi lung tung, bài quốc ca đã xong rồi.
"Bây giờ, bắt đầu lễ trao giải thưởng cho cuộc thi viết văn toàn trường."
Không biết cái tên đáng chết nào lãnh giải, hại tôi phải đứng dưới cái nắng
mùa hạ gay gắt, có nguy cơ trở thành người khô! Tôi trừng mắt xem người
được giải.
"Giải nhất khối lớp 10, em Giang Đa Ân."
Tên mà tôi nghe thấy lần đầu tiên từ trước đến giờ. Hắn học lớp 10 mà, lớp
12 mới mệt. Đừng hành hạ tôi như thế, mau kết thúc đi!
"Giải nhất khối lớp 11 là..."
Rốt cuộc là tên nào!
"... Hạ Ngân Hách!"
"Cái gì?" Tôi bất giác hỏi lớn. Người tên Đa Ân được giải nhất khối lớp 10
và Ngân Hách giải nhất khối lớp 11 bước lên bục. Học sinh lớp 12 không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.