NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 227

Lý Thảo Nhã

Người Săn Ác Quỷ
Dịch giả: Thế Anh.

Chương 47

Khuôn mặt không biểu lộ gì làm người ta nhìn không thấy có chút khó chịu
nào, nhưng giọng nói và vẻ mặt khác nhau hoàn toàn, toát ra một luồng khí
lạnh. Ngân Hách bây giờ chính là trạng thái này. Xem ra, lúc nãy, Ngân
Hách nói phải uy hiếp âm thầm, giải quyết sự việc theo cách "thần không
biết quỷ không hay", chính là thế này. Nếu bây giờ, tôi xong ra ngăn cản
hắn cũng không kịp nữa, huống hồ, tôi cũng không muốn làm thế. Thế là,
tôi im lặng nấp vào trong góc tối xem tình hình phát triển như thế nào.
"Này, cậu nghe tôi nói!" Là Hiền dân.
"Sao? Hoá ra, tai cậu không điếc?" Ngân Hách nhếch mép, cười hì hì.
Sau lưng tôi đang tổ chức bữa tiệc sinh nhật xa hoa, huyên náo. Mà nhân
vật chính của bữa tiệc lại bị người nhỏ tuổi hơn mình đang doạ nạt ở đây?
Cây trồng trong vườn đang lắc lư theo gó, mái tóc đen mượt của Ngân
Hách cũng phất phơ trong gió. Nếu như, mặt hắn không có vẻ doạ nạt
người khác, nói không chừng, tôi sẽ không cầm lòng được mà chạy ra vuốt
nhẹ lên mái tóc này.
Hiền Dân: "Này, cậu nghe tôi nói."
Tôi đang nghe đây, sao hả?"
"Cậu... cậu chẳng qua chỉ là tên vệ sĩ nhỏ nhoi, lại dám ngang tàng ở đây?"
"Tên vệ sĩ nhỏ nhoi? Đúng, tôi là vệ sĩ của Huệ Bân, nhưng không phải vệ
sĩ của cậu. Cho nên, cho dù tôi có tháo vài bộ phận trên cơ thể cậu, có lẽ
cũng không có vấn đề gì lớn lắm."
Thật độc ác.
"Này, rốt cuộc tôi đã làm gì sai, cậu lại đối xử với tôi như thế?" Hiền Dân
nói.
"Cái đầu mọc trên cổ cậu làm gì, cậu không biết tự mình suy nghĩ à?"
"là vì tôi nói cậu... nói cậu là tên vệ sĩ nhỏ nhoi. Là vì... là vì chuyện này?"
"Mấy lời nói rác rưởi đó sao có thể làm tôi nổi giận?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.