NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 266

bộc lộ ra tính cách thật của mình, hung hăng nói với hắn:”Cậu nói gì?”, thì
hình tượng ở trường mà tôi vất vả xây dựng sẽ tan tành trong chốc lát.
“Câụ có phải sớm đóan đc tớ sẽ ra mặt, muốn xem tớ xử lý ra sao?”
“ Tất nhiên…không phải. Nhưng cậu làm việc cũng không nghĩ đến hậu
quả?”
“ Suy nghĩ đến hậu quả chỉ làm người ta đau đầu. Hơn nữa còn lãng phí
thời gian, cũng không hợp với tính cách của tớ.”
“ Tuy nói như thế! Thôi đi. Tớ còn có thể nói gì chứ” Tôi thở dài, tập trung
sức lực đánh bao cát. Cái tên Vũ Hiền đó quả thật làm tôi hoang mang một
chút, hơn nữa, người gọi là “ Dì” đó cũng làm tôi khó xử, làm tôi suýt chút
nữa bị mắc nghẹn.
“ Trời sinh một đôi”
“ Hả!”
“ Phải ứng không tệ!”
Tên Ngân Hách này! Cậu còn tâm trạng để đùa à?
“ Câm miệng. Nếu ngày mai, ở trường xảy ra chuyện gì, tớ không tha cho
cậu, biết chưa?”
“ Biết gì? Cậu hỏi tớ có biết nụ hôn không giới hạn không chứ gì? Tất
nhiên biết rồi.”
“ Ừ, biết thì tốt…”
“ Cậu hình như tấy để tâm đến chuyện hôm nay?”
“ Thật là! Không cho phép cậu dẫn tớ vào con đường sai trái.?”
“ Bị dẫn vào con đường sai trái là vấn đề của cậu chứ.”
“ Ừ, đúng thế. Là vấn đề…Nói bậy! Tóm lại, ngày mai nếu có lan truyền
tin đồn gì, cậu phải gọi tớ là chị một cách vô điều kiện, giống như trước
đây, bik chưa?”
“ …”
“ Cậu nghe lời đi. Tớ xin cậu đấy.”
“…”
“ Hừ? Ngân Hách! Vì mạng sống hai ta, nếu đến tai bố, cả hai ta sẽ bị ông
ấy thiêu sống. Cậu đã biết bố làm lý lịch cậu thế nào rồi phải không ?”
“ Có lẽ là bảo thư ký làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.