NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 290

Lý Thảo Nhã

Người Săn Ác Quỷ
Dịch giả: Thế Anh.

Chương 60

“ Lột da cậu ra, nhất định sẽ mọc lông thú khắp người.”
“ Cậu muốn chết à?” Ngân Hách bĩu môi.
Một câu nói đùa suýt chút gây họa sát thân.
“ Cậu muốn giết tớ hả? Cậu có thể giết tớ không?”
“ Giết cậu tất nhiên không vấn đề gì.”
“ Thật không, toàn làm chuyện xấu. Cậu có thể dùng nhiều lời lẽ văn minh
hơn không?”
“ Được rồi, biết rồi.”
Tôi vùng ra khỏi lòng Ngân Hách, chìm đắm trong hạnh phúc, đi vào
phòng nằm trên giường nhìn trần nhà. Bỗng cảm thấy, hôm nay, trần nhà rất
cao, có lẽ vì tâm trạng tôi rất vui.
Tôi quên đi sự thực là không bao lâu nữa sẽ thi đại học, nhắm mắt lại.
Cộc cộc...
Tôi ngồi dậy, nhìn cánh cửa đang mở từ từ. Hoá ra là dì đang mặc cái áo tôi
tặng, vui mừng đứng ở cửa, dì vuốt chiếc áo như vuốt vàng vậy, nói :
“ Cảm ơn con, cái áo này quả thật rất đẹp...”
“ Chẳng qua chỉ là một cái áo thôi mà, dì khách sáo quá.”
“ Một cái áo thì sao? Nhưng lâu rồi, dì không nhận được món quà nào như
thế này.”
“ Thế chú nhà ở nhà nè... Con cái dì nè, họ không tặng quà cho dì à?”
“ À... Đó là chuyện rất lâu trước đây rồi....”
“ Hả? Ý dì là....”
Nhìn thấy vẻ mặt đau buồn của dì, tôi biết không nên nói nữa, liền im
miệng lại. Dì gượng cười:” Họ đều không còn nữa. Mấy năm trước, họ đã
chết cả trong một tai nạn giao thông.”
“ Hả?”
Bởi vì, dì lúc nào cũng lạc quan, kiên cường như thế, tôi cũng không quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.