NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 384

người chạm nhẹ vào, anh đều sẽ nắm chặt cổ tay và quan sát tình hình
chung quanh.
Tôi ngẩng đầu nhìn tấm hình cưới của chúng tôi.
* * * * * *
“ Ái chà, lấy vợ rồi à?!”
Lần đầu tiên, tôi nhìn thấy bạn bè Ngân Hách tràn vào. Tôi còn nhìn thấy
vài người ngoại quốc có tóc vàng, mắt xanh, mấy người bạn này vì dự đám
cưới Ngân Hách mà bay từ Mỹ qua. Cái kiểu Ngân Hách nói chuyện bằng
tiếng Anh với những người đó khiến tôi thâý hơi lạ. Có vài người bạn Hàn
Quốc trong đó.
“ Chúc mừng nhé! Hạ Ngân Hách!”
“ Chúng tôi đến phòng trang điểm xem mặt cô dâu rồi. Thật xinh đẹp.”
“ Cô ấy vốn dĩ rất đẹp.”
“ Ái chà. Thật là người sợ vợ.”
Đến lúc này, không khí vẫn yên lành, vui vẻ. Mọi người đều ngồi vào chỗ.
Bên cô dâu khách đã ngồi đầy rồi, nhưng bên chú rể chỉ mới ngồi được một
nửa. Bởi vì, Ngân Hách vẫn chưa kết giao được nhiều người Hàn Quốc,
hơn nữa, anh cũng không có cơ hội kết giao, cho nên, tôi hơi lo lắng.
Nhưng, bỗng.....
“ Hạ Ngân Hách!”
Có một người gọi lớn tên Ngân Hách và đi đến, chính là Tóc Xám. Hắn
không đến một mình, phía sau là một đám người. Quan trọng là, Tóc Xám
không phải người bình thường. Gì thế? Mang theo nhiều đuôi thế làm gì?
Là một nhóm người tôi lớn mặc đồ vest đen.
“ Đều là bạn tôi. Là đến chúc mừng cậu.”
“ Cậu tưởng đây là đám tang à? Mọi người đi thay quần áo đi rồi đến.”
“ Cậu tưởng cậu là anh Hai à?”
“ Câm miệng. Thế này không thể vào. Mau bảo bọn họ đi thay đồ rồi đến.”
“ À, tên Ngân Hách ngoan cố này.”
Tính cách cũng thay đổi rất nhiều. Theo thời gian trôi đi, có vài thứ không
ngừng thay đổi. Ngoài tình yêu của tôi và Ngân Hách dành cho nhau là mãi
mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.