NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 390

nhiên lắm, hình như cô khác trước đây nhiều. Những vì những chuyện
trước đây giống như ác mộng vậy, cho nên, Thành Huân không muốn đối
xử công bằng với Trinh Hi. Không, cho dù chỉ nghĩ thôi, cậu cũng không
làm được.
“ Chúng ta ra ngoài nhé?”
“ Bên ngoài nóng như thế, ở lại đây đi.”
“ Nhưng nói thế nào cũng là hẹn hò mà...”
“ ... “
“ Số điện thoại của em là bao nhiêu?”
Thành Huân muốn đứng dậy, bỏ đi. Nhưng như thế không được, thế nào
cũng phải nể mặt chị Huệ Bân.
“ Điện thoại em hư rồi,:
“ Sửa xong thì gọi cho chị.”
“ Em không muốn sửa, muốn mua cái mới.”
“ Nhưng số đâu có đổi. Mau viết cho chị.”
Thành Huân viết số điện thoại của mình đưa cho Trinh Hi mà lòng không
muốn chút nào.
Khác với nét chữ nguệch ngoạc của Thành Huân, Trinh Hi viết số điện
thoại của mình lên tờ giấy một cách rõ ràng, sạch sẽ rồi đưa cho Thành
Huân. “ Đây là số điện thoại của chị, nhất định phải gọi cho chị đấy.”
“ Dạ.”
“ Chúng ta tiếp tục ở đây sao?”
“ Nhưng em nghĩ ra ngoài quá nóng.”
“ Thế cũng phải đi ra chứ.”
“ À, chuyện đó...Em có hẹn.”
“ Hả? Cuộc hẹn gì?”
Thành Huân bỗng buột miệng nói ra một câu kỳ lạ. “ À, hẹn ở hộp đêm!”
Ban ngày ban mặt, lấy đâu ra hộp đêm chứ?
“ Thế thì buổi tối rảnh phải không?”
“ À....Dạ”
“ Thế thì em có thể đi với chị rồi.”
“ Dạ....”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.