NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 399

Chị nói đang giữ khăn tay của em?”
“ Ừ! Hôm nay đưa chị đi chơi đi. Thế, chị sẽ trả cho em.”
“ Em không cần khăn tay, chị giữ đi.”
“ Thế thì cũng phải đưa chị đi chơi, phải không?”
“ ... “
Quả thật không cách nào từ chối. Bởi vì, Trinh Hi đã nắm chặt tay anh ta.
Hai người cùng đi đến khi phố sầm uất. Lúc đầu, cánh tay cảm thấy không
thoải mái lắm, nhưng bây giờ cảm thấy rất tự nhiên. Bước chân cũng cùng
nhau.
“ Em nhìn cái đó kìa.”
“ Cái gì?”
“ Em không cảm thấy rất thần kỳ sao?”
Lúc mới bắt đầu chỉ là cố gắng cho vừa lòng cô ấy, nhưng bất giác, ánh mắt
Thành Huân di chuyển theo ngón tay Trinh Hi, cô ấy chỉ đâu thì nhìn đó.
Cái Trinh Hi chỉ là cây kem rất cao, Trinh Hi nhìn cây kem đó hình như rất
muốn ăn.
“ Để chị đi mua.”
“ Không, để em đi.”
Thành Huân cảm thấy lần này không thể nợ cô ấy thêm nữa. Từ cái nón,
nghĩ kỹ lại, anh đã nhận rất nhiều thế. Nếu cứ tiếp tục thế này, sau này,
những thứ anh nợ cô ấy sẽ càng lúc càng nhiều. Cho nên, Thành Huân nghĩ,
phải trả cho xong những thứ này, anh mua hai cây kem. Trinh Hi tất nhiên
không biết những tính toán chi li trong lòng Thành Huân, cô vui mừng, cho
rằng đây là Thành Huân đang dần mở lòng với cô.
“ Của chị đây.”
“ Cám ơn, xem ra rất ngon.”
Mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ cao ráo, đẹp trai của Thành Huân, tim Trinh Hi
lại đập liên hồi.
“ Ái chà! Này!” Có người vỗ mạnh vào vai Thành Huân. Quay lại nhìn, hóa
ra là Thi Hiền, người hồi sáng đã gọi điện cho anh.
Trên đường gặp bạn, Thành Huân rất vui, anh hình như quên mất chuyện
hồi sáng hai người đã gọi điện thoại. Trên thực tế, gặp mặt nhau tất nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.