NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 58

“Thật không? Có thật đã nhận hết rồi không?”
“Ừ, tôi cho cậu xem sổ tiết kiệm nhé?”
Thất bại ê chề, tôi nghe như đất trời sụp đổ. Cái tên đáng bị băm vằm trăm
mảnh.
Tôi vốn định hôm nay thuyết phục dì, ngày mai sẽ triển khai kế hoạch đuổi
hắn ra khỏi cửa. Tại sao lại như thế? Bố đã trả tiền lương 7 tháng cho người
này! Hôm nay quả thật là một ngày cực kỳ xui xẻo. ông trời làm khó tôi
cũng không đến nỗi như thế đâu? Ôi, tôi phải về nhà ngủ một giấc.
“Cuộc sống con người thường không được như ý mình.”
“Cho dù trên thế gian này không còn người nào, tôi cũng không muốn anh
an ủi tôi, Hạ Ngân Hách!”
“Cuối cùng cũng bắt đầu lễ độ rồi.”
Thật là, nói chuyện với tên này thì sẽ uer oải rã rời, thương tích đầy mình.
Nói thế nào nhỉ? Hắn luôn đưa chủ đề theo hướng nhảm nhí, hoang đường.
Tôi cứng họng, thở dài mà lê bước về nhà.
Tôi muốn ngủ. Tôi muốn chìm vào trong giấc mộng, muốn quên hết những
buồn phiền. “Bố, dì, con về rồi. Con lên lầu ngủ đây.”
“Chị!”
“Chắc là vì tôi mệt quá, quá buồn ngủ? Tên nhóc đó hiện đang ở Mỹ mà?
“Chị, em về nước rồi!”
Tôi từ từ ngẩng đầu lên. Tên nhóc đó hiện lên trước mặt, tôi suýt ngồi bệt
xuống đất mà khóc. Tên nhóc đứng trước mặt chẳng phải chính là em họ
Tú Nhi sao? Tên này hai năm trước đã tỏ tình với tôi, rồi sau đó biến mất
dạng.
Hắn ôm chầm lấy tôi: “Em thật sự rất…rất…nhớ chị!”
“Rốt…. cuộc, tại sao lại đến… đây?”
“Em không nói gì với chị Tú Nhi mà đi thẳng đến đây. Em nhớ chị quá!”
Thánh thần ơi! Tôi buồn ngủ quá nên mới chạy nhanh về nhà. Người ở trên
trời đã nhìn thấy rõ, lẽ nào Ngài lại ban một hình phạt tàn khốc như thế cho
linh hồn đáng thương này sao?
“Ha ha, xem ra Thành Huân nhớ con đến nỗi không ngủ được.” Bố tôi nhìn
thấy cuộc gặp gỡ không mong đợic của con gái lại cười ha ha? Ngân Hách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.