NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 204

Lần thử nghiệm thứ ba, cử chỉ nhanh tay tôi dùng để nhóm lửa phá hoại

mọi thứ. Chỉ mỗi việc di chuyển qua lại cũng đủ để tạo ra sự náo loạn thổi
khói bay khắp nơi.

Lần thử nghiệm thứ tư tôi tắt áo, nín thở, và khi đến lúc nhóm lửa, tôi

làm chậm ơi la chậm. Rồi tôi quan sát làn khói nhỏ bay từ từ về sàn cửa
khóa khí, biến mất sau một khe hở nhỏ như sợi tóc.

Bắt được mày rồi nhé, lỗ rò rĩ be bé!

Tôi thở hắt ra và mở áo EVA lên lại. Áp suất đã giảm còn 0.9atm trong

thời gian tôi làm mấy thử nghiệm nho nhỏ. Nhưng vẫn còn khá nhiều ôxy
trong không khí cho tôi và cho đám tóc cháy của tôi thở. Bộ áo nhanh
chóng đưa mọi thứ trở về trạng thái bình thường.

Nhìn vào chỗ nứt gãy, nó thật sự rất nhỏ. Rõ ràng là phai dán nó lại với

bộ khâu vá trên áo, nhưng giờ tôi nghĩ lại thì thấy đó là một ý tưởng ngu
ngốc.

Tôi cần phải sửa chữa gì đó với miếng che mặt. Tôi chưa biết làm cách

nào nữa, nhưng bộ đồ khâu vá và nhựa resin chống áp suất của nó có lẽ rất
quan trọng. Và tôi cũng không thể làm từng tí từng tí một được. Một khi tôi
phá vỡ miếng dán của bộ đồ khâu vá ra, bộ phận nhị phân của nhựa resin và
tôi có tổng cộng 60 giây trước khi nó cứng lại. Tôi không thể lấy một chút
ra để sửa chỗ nứt.

Nếu có thêm thời gian, tôi có lẽ sẽ nghĩ ra kế hoạch nào đó để sửa miếng

che mặt. Rồi, tôi có thể dành vài giây trong kế hoạch ấy để đắp nhựa resin
lên vết nứt của cửa khóa khí. Nhưng tôi không có thời gian.

Giờ tôi còn có 40% trong thùng khí N2. Tôi cần dán vết nứt đó ngay, và

tôi cần phải làm được việc đó mà không dùng đến bộ đồ khâu vá.

Ý tưởng đầu tiên: Cậu bé người Hà Lan nhỏ. Tôi liếm lòng bàn tay mình

và đặt nó lên vết nứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.