NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 260

“Tôi không đồng ý,” Teddy nói. “Đây hoàn toàn chính là một cuộc thảo

luận xem việc nào an toàn nhất. Và có bao nhiêu mạng sống sẽ gặp nguy
cơ. Cả hai kế hoạch đều mạo hiểm, nhưng gửi đồ dự trữ cho Watney chỉ
liều một mạng còn Thao tác Rich Purnell thì liều sáu mạng.”

“Nếu cân nhắc mức độ mạo hiểm, Teddy à,” Venkat nói, “thì Mitch nói

đúng. Máy hạ cánh kiểu đâm sầm có nguy cơ cao. Nó có thể lỡ mất sao
Hỏa, hoặc vào quỹ đạo lại một cách sai lầm và bốc cháy, nó có thể đâm sầm
quá mạnh và tiêu hủy hết lương thực… chúng tôi ước chừng có 30% thành
công thôi.”

“Một cuộc gặp với Hermes gần Trái Đất thì dễ làm hơn?” Teddy hỏi.

“Dễ làm hơn nhiều,” Venkat xác định. “Với việc tín hiệu truyền chỉ bị trì

hoãn chưa đến một giây, chúng ta có thể điều khiển con tàu trực tiếp từ Trái
Đất thay vì trông chờ vào hệ thống tự động. Khi đến thời điểm phải đưa tàu
cập vào Hermes, Thiếu tá Martinez có thể lái nó từ xa mà không có chút trì
hoãn nào trong việc truyền tín hiệu. Và Hermes có một đoàn phi hành gia là
người thật, có thể vượt qua bất cứ trục trặc nào. Và chúng ta sẽ không phải
làm một cú bay vào quỹ đạo lại; thế thì đồ dự trữ sẽ không phải chịu đựng
va chạm ở vận tốc 300 mét/giây.”

“Cho nên,” Bruce ướm lời. “Chúng ta có khả năng cao trong việc giết

chết một người, hoặc khả năng thấp trong việc giết chết sáu người. Trời.
Chúng ta làm sao mà có thể quyết định việc này đây?”

“Chúng ta bàn về việc này, rồi Teddy sẽ ra quyết định,” Venkat nói.

“Không chắc còn gì khác mà chúng ta có thể làm nữa.”

“Chúng ta có thể để Lewis…” Mitch bắt đầu.

“Không, ngoại trừ chuyện đó ra.” Venkat ngắt lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.