NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 308

thậm chí còn làm một cú thắng gấp nữa. Mấy bảng pin chẳng nhúc nhích gì
sất.

Hai mươi tám pin năng lượng nhé em! Và còn dư chỗ cho một pin nữa!

Sau vài cú cụng tay đáng được có, tôi tháo mấy bảng pin và lôi chúng về

dàn pin ở nhà. Ngày mai không là một buổi sáng Chicago đâu.

Nhật trình: Sol 211

Tôi cười một nụ cười thật tươi rói. Một nụ cười của người đã phá xe

mình và không làm hư nó. Điều này kể ra thì hiếm hơn bạn tưởng đấy.

Tôi dành cả ngày hôm nay để tháo rời những thứ lặt vặt không cần thiết

trên rover và toa tải. Tôi cũng khá là xông xáo trong vụ này ấy chứ. Khoảng
trống trong toa có áp suất là thứ thật xa xỉ. Tôi càng bỏ được nhiều thứ vớ
vẩn khỏi rover thì càng có nhiều chỗ trống cho mình. Tôi càng bỏ được
nhiều thứ vớ vẩn khỏi toa tải thì càng ít thứ tôi phải chứa trong rover.

Trước hết: Mỗi xe đều có một ghế cho hành khách. Bái bai!

Tiếp theo: Chẳng lý do gì mà toa tải phải có hệ thống duy trì sự sống.

Thùng chứa ôxy, thùng chứ nitơ, tổ hợp bộ lọc CO2… tất cả đều không cần
thiết. Nó sẽ dùng chung không khí với con rover (con rover đã có sẵn mọi
thứ đó) và nó sẽ mang theo máy điều hòa và máy tạo ôxy. Tính luôn hệ
thống của căn Hab nó mang theo và hệ thống của rover thì đã có những hai
hệ thống duy trì sự sống rồi. Thế là quá nhiều.

Rồi tôi tháo phăng cái ghế của tài xé và bản điều khiển trong toa tải. Kết

nối của nó với rover là kết nối thẳng vào cấu trúc. Toa tải chẳng làm gì hết
ngoài việc được lôi đi xềnh xệch và được truyền không khí. Nó chẳng cần
điều khiển cũng chẳng bộ não. Tuy nhiên, tôi đã luộc cái máy tính của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.