NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 35

đi bằng máy bay phản lực với vận tốc 720 km/giờ là gay go, thử tưởng
tượng khi đi với vận tốc 28.000 km/giờ xem nào.

Những chiếc dù tự động bật ra trong nhiều chặng để giúp làm chậm lại

giai đoạn hạ cánh của chúng tôi, rồi Martinez tự lái tàu để đưa chúng tôi
đáp đất, dùng thiết bị đẩy lực để chầm chậm đi xuống và điều khiển con tàu
di chuyển theo chiều ngang. Cậu ấy được huấn luyện thao tác này suốt mấy
năm ròng, và thực hiện chúng xuất sắc phi thường. Cậu vượt cả mọi sự
mong đợi hợp lý về việc đáp tàu, đưa chúng tôi đến vị trí cách đích đến chỉ
vỏn vẹn chín mét. Cậu này đã hoàn toàn làm chủ việc hạ cánh này.

Cảm ơn, Martinez! Có lẽ cậu vừa cứu sống mình đây!

Không phải vì cú hạ cánh hoàn hảo, nhưng vì cậu ấy đã để lại rất nhiều

năng lượng. Hàng trăm lít Hydrazine chưa dùng đến. Mỗi phân tử hydrazine
có bốn nguyên tử hydrô. Cho nên mỗi lít hydrazine đủ để tạo ra *hai* lít
nước.

Hôm nay tôi làm một chuyến EVA ngắn ngủi để kiểm tra. Chiếc MDV

còn 292 lít năng lượng trong thùng chứa. Đủ để tạo gần 600 lít nước! Thật
rất nhiều hơn so với lượng tôi cần!

Chỉ một hạn chế thôi: Giải phóng hydrô khỏi hydrazine thì… à là… hỏa

tiễn hoạt động như thế đó. Nó rất là, rất là nóng. Và nguy hiểm nữa. Nếu tôi
làm việc này trong khí quyển đầy ôxy, sức nóng và đám hydrô mới thoát ra
sẽ nổ tung. Khi ấy sẽ có rất nhiều H2O, nhưng tôi sẽ ngủm mất tiêu chứ
không còn ở đó mà dùng chúng được.

Xem xét tận gốc rễ thì hydrazine khá đơn giản. Người Đức từng dùng

chúng thời xửa xưa trong Chiến tranh Thế giới Thứ hai cho năng lượng máy
bay chiến đấu có gắn tên lửa (và thỉnh thoảng dùng chúng để tự thổi bay
đầu mình đi).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.