CHƯƠNG 4
Nhật trình: Sol 32
Và rồi tôi gặp phải cả đống rắc rối với dự án nước của mình.
Ý tưởng của tôi là tạo ra 600 lít nước (do bị hạn chế bởi lượng hydrô tôi
có thể lọc từ chất hydrazine N2H4). Có nghĩa là tôi sẽ cần 300 lít ôxy lỏng.
Tôi có thể dễ dàng chế tạo ôxy. Mất chừng 20 giờ để máy tạo năng lượng
của chiếc MAV lấp khí CO2 đầy thùng chứa kích cỡ 10L. Máy lọc ôxy có
thể chuyển hóa chúng thành O2, rồi máy điều chỉnh khí quyển sẽ thấy
lượng O2 trong căn Hab quá cao và tự động hút chúng ra và trữ lại trong
thùng chứa O2. Thùng chứa sẽ đầy, thế rồi tôi sẽ phải chuyển O2 qua thùng
chứa bên chiếc rover và thậm chí là dùng cả thùng chứa khí của bộ đồ phi
hành gia nếu cần.
Nhưng tôi không thể chế tạo chúng nhanh chóng được. Với tốc độ ½ lít
CO2 một giờ, mất chừng 25 ngày mới có đủ lượng ôxy tôi cần. Khoảng thời
gian đó chậm hơn tôi muốn.
Tôi cân nhắc chuyện dùng một trong những chiếc rover như một thùng
chứa. Chắc chắn nó đủ lớn, nhưng nó không được thiết kế để chịu đựng áp
suất lớn vậy. Nó được làm để chứa (bạn đoán thử xem) 1 atm (đơn vị áp
suất atmosphere). Tôi cần mấy cái thùng có thể chịu đựng áp suất gấp 50
lần hạn mức đó. Tôi chắc rằng chiếc rover sẽ nổ tung.
Cách tốt nhất để dự trữ thành phần tạo nước chính là tạo chúng thành
nước. Cho nên đó là điều tôi sẽ làm.
Khái niệm nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực hiện nó sẽ là điều nguy hiểm
khôn tả.