NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 435

Nếu tôi nói mình không sợ đến xón quần thì tôi đang nói dối thôi. Trong

vòng 4 giờ, tôi sẽ cưỡi một vụ nổ khủng khiếp để lao vào quỹ đạo. Đây là
việc tôi từng làm vài lần rồi, nhưng chưa bao giờ trong một mớ máy móc
lộn xộn cẩu thả như thế này.

Hiện giờ, tôi đang ngồi bên trong MAV. Tôi mặc áo du hành vì trước mũi

tàu có một cái lỗ to thật to ở vị trí vốn dành cho cửa sổ và vỏ tàu. Tôi đang
“chờ hướng dẫn phóng tàu.” Thậy ra, tôi chỉ chờ vụ phóng. Tôi chẳng có
nhiệm vụ gì cả. Tôi chỉ ngồi đây trên ghế tăng tốc và hy vọng những điều
tốt đẹp nhất.

Tôi qua, tôi ăn phần ăn cuối cùng của mình. Đó là phần ăn ngon đầu tiên

trong vòng mấy tuần nay. Tôi bỏ lại 41 củ khoai. Tôi gần kề tình trạng chết
đói đến thế đấy.

Tôi cẩn thận thu thập mẩu vật trong cả cuộc hành trình. Nhưng tôi không

thể đem theo thứ gì. Nên tôi bỏ chúng vào một thùng chứa cách đây vài
trăm mét. Có lẽ một ngày nào đó họ sẽ gửi tàu lên thu nhặt chúng. Cho nên
sẵn tôi để lại chỗ nào dễ thu nhặt hơn.

Thế thôi. Chẳng còn gì sau chuyện này. Chẳng có quy trình hủy. Tại sao

phải tạo ra nó chi? Chúng tôi chẳng thể trì hoãn vụ phóng. Hermes không
thể dừng lại để chờ đợi. Dù sao đi nữa, chúng tôi cũng phóng theo đúng kế
hoạch.

Tôi đối diện với khả năng thật sự rằng hôm nay tôi sẽ chết. Tôi không

thể cười xòa nói mình thích điều đó. Cũng chẳng phải tồi tệ lắm nếu MAV
nổ tung. Tôi sẽ không biết chuyện gì xảy đến với mình.

Nếu tôi lỡ mất giao điểm hẹn tôi sẽ bay lơ lửng trong không gian đến khi

hết ôxy. Tôi có kế hoạch phòng bất ngờ cho chuyện đó. Tôi sẽ hạ hỗn hợp
ôxy xuống còn zero và hít thở nitơ nguyên chất cho đến khi mình chết ngạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.