NGƯỜI SAO HOẢ - Trang 54

Tôi dán kín tám ống vào của khí, để lại duy nhất một ống còn hoạt động

mà thôi. Rồi tôi dán miệng bao Hefty trên lỗ cổ áo của một bộ đồ du hành
(lần này là của Johanssen). Ở đầu kia của bao, tôi đục một lỗ thủng nhỏ và
dán nối nó vào ống vào còn lại.

Rồi tôi dùng khí O2 nguyên chất từ thùng O2 để thổi phồng bao lên.

“Trời đất quỷ thần ơi!” chiếc máy điều hòa nghĩ, “tốt hơn hết mình nên hút
đám O2 này vào ngay!”

Hữu hiệu vô cùng!

Rốt cuộc tôi quyết định không mặc đồ du hành nữa. Áp suất không khí

sẽ không sao cả. Tôi chỉ cần mỗi ôxy. Nên tôi lấp một lon O2 từ khu vật
liệu y tế dự trữ. Cách này, tôi sẽ có nhiều tự do trong chuyển động của
mình. Nó còn có cả một sợi thun để tôi cột lon O2 lên mặt mình!

Mặc dù tôi vẫn cần bộ đồ du hành để theo dõi mức ôxy thật sự trong căn

Hab (Máy vi tính chính của căn Hab khăng khăng rằng mức ôxy là 100%).
Đương nhiên, mỗi bộ đồ du hành đều biết cách tự theo dõi lượng khí bên
trong người nó.

Để xem… Áo của Martinez thì trong xe rover. Áo của Johanssen thì

đang lừa gạt máy điều hòa. Áo của Lewis thì làm nhiệm vụ thùng chứa
nước. Tôi không muốn làm hỏng áo của mình (này, chúng được đặt may
cho vừa thân tôi đấy!). Thế nên tôi chỉ còn ba bộ áo phi hành để dùng.

Tôi lấy bộ áo của Vogel, tháo mũ bảo hộ ra và khởi động bộ cảm ứng

bên trong. Một khi lượng ôxy giảm xuống còn 12% tôi đeo mặt nạ để thở
vào. Tôi giám sát nó giảm càng lúc càng thấp. Khi nó chỉ còn 1% tôi tắt
nguồn điện của máy điều hòa.

Tôi có lẽ không có khả năng lập trình máy điều hòa lại, nhưng tôi có thể

cho thằng mắc dịch ấy im lìm hoàn toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.