NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 514

vòng pháp luật chút nào. Cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Đúng
rồi! Chính là chỗ đó!

Trần Thi Vũ bừng tỉnh, chiếc xe gắn máy đó, yên xe vẫn còn ấm,

phạm vi còn lớn như vậy! Yên trước và sau hình như đều còn nóng! Chẳng
lẽ... chẳng lẽ có hai người? Chẳng lẽ... đây là kế điệu hổ li sơn?"

Trần Thi Vũ không đợi Đại Bảo ngắt điện thoại, tự mình lao vào lối

thoát hiểm chạy thẳng lên tầng năm.

Phòng của chị Bảo đang khép hờ, máy theo dõi đã bị ngắt điện, chị

Bảo không thấy đâu nữa.

Đầu óc Trần Thi Vũ trống rỗng, cô buộc mình phải bình tĩnh, buộc

mình suy nghĩ! Suy nghĩ! Đúng! Phải suy nghĩ!

Đưa đi bằng cách nào? Khiêng đi? Cõng đi? Giường bệnh di động?

Giường bệnh di động! Đúng! Y tá đó! Dáng người cao như vậy! Chắc chắn
là nam giả nữ! Giường bệnh di động không thể đi thang bộ được, chỉ có thể
đi thang máy! Đúng! Đi thang máy!

Trần Thi Vũ lao đến trước thang máy, thấy nó vừa đi qua tầng tám,

vẫn tiếp tục đi lên.

*

Trong thang máy, y tá dáng người cao lớn, xoay lưng về phía camera

giám sát, nhìn chị Bảo đang nằm trên giường bệnh di động, nghĩ thầm nếu
biết bệnh viện này vắng lặng như vậy thì đã không gây chú ý thế rồi. Cô ta
chầm chậm tháo bao tay, lấy một sợi dây da, quấn lên cổ chị Bảo, bắt đầu
dùng sức. Sợi dây từng chút từng chút siết chặt quanh vùng da trên cổ chị
Bảo, sắc mặt cô ấy lập tức trở nên tím tái. Đột nhiên, hai chân vô lực của
chị Bảo giãy giụa vài cái, cánh tay dường như cũng muốn nâng lên. Động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.