NGƯỜI SỐNG SÓT - Trang 515

tác đột ngột của chị Bảo khiến y tá kia giật mình. Ngay lúc này, thang máy
chợt dừng lại.

Cửa thang máy mở ra, một cô bé đi cùng mẹ mình bước vào. Mắt trái

cô bé bầm tím, trên trán còn có vài chỗ u lên thấy rõ. Y tá vội nhét sợi dây
da trở vào túi, vẫn quay lưng về phía camera giám sát, thầm thở phào.

Người mẹ nói, "Chuyện gì thế này? Không phải nói ở lại tầng tám của

khu này để theo dõi sao? Sao cửa lại không mở được vậy? Hay là không
phải khu này? À, cô y tá, xin hỏi nhập viện có phải ở khu này không?"

"Không phải, chị đi nhầm rồi, thang máy này đi lên, chị phải đi xuống

mới đúng." Y tá nói.

"Vậy chúng tôi đi lên cùng cô rồi mới trở xuống." Người mẹ thấy cửa

thang máy đã đóng, khẽ than một câu, "Đúng thật là khổ mà."

Bé gái bĩu môi, thút thít nói, "Mẹ ơi, con sợ..."

Người mẹ lúng túng nhìn bóng lưng của cô y tá, nhưng vẫn dịu dàng

an ủi đứa bé, "Bác sĩ đã nói rồi, để phòng ngừa con bị thương bên trong
não, phải tiêm thuốc, còn phải nằm viện một đêm. Chỉ cần con ngoan
ngoãn tiêm thuốc, mẹ sẽ mua hạt dẻ cho con ăn. Mẹ đảm bảo sau này ba sẽ
không đánh con nữa đâu."

Vừa nghe đến đây, ánh mắt của y tá lóe lên.

Vì thang máy dừng ở tầng tám một lúc, Trần Thi Vũ có cơ hội đuổi

kịp nó.

Khi Trần Thi Vũ ấn nút thang máy ở tầng mười một, thang máy vừa đi

qua tầng mười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.