NGƯỜI THẦY - Trang 247

ngon vật lạ trên đời. Bất cứ lúc nào tôi muốn ăn pizza, không chỉ một miếng
mà nguyên cái thì cửa quán của ông ta luôn rộng mở và tôi muốn ăn gì kèm
tùy thích, kể cả hi ông ta phải cho người ra quán đặc sản tìm những thứ
thượng hạng mà ông ta không có.

Tôi không đồng ý với những em đã cao ngạo chê trách gay gắt căng tin

nhà trường. Đúng rồi, tôi nói, cảnh trí chẳng có gì tươi mát. Bà Mimi hẳn sẽ
đồng ý với các em. Người ta có thể nhầm căng tin này với một trạm xe điện
ngầm hay một phòng ăn ở trại lính. Các em phàn nàn về phục vụ. Các cô
phát thức ăn quá cộc cằn. Họ cười quá ít. Ái chà. Điều này khiến các em bị
tổn thương. Họ múc thức ăn đổ phịch lên khay, bất kể món gì. Trời đất, các
em chờ đợi gì nào? Các em cứ thử làm ba cái công việc chẳng chút tiền đồ
ấy đi rồi xem các em có cười nổi không.

Thôi, tôi tự bảo, đừng nói nữa. Mấy năm trước anh đã huênh hoang về

Cách mạng Pháp rồi. Nếu chúng bảo căng tin là chán phèo thì cứ để mặc
chúng. Đây là một đất nước tự do, phải không nào?

Tôi hỏi chúng nghĩ gì khi nói rằng đồ ăn chán phèo. Các em là văn sĩ.

Có nên nâng từ vựng mình lên mức cao hơn chăng? Bà Mimi sẽ viết thế
nào trong trường hợp này?

Lạy Chúa, thầy McCourt ơi, chẳng lẽ mỗi khi viết về món ăn chúng em

cứ phải nghĩ tới bà Mimi suốt ư?

Thôi được, các em nghĩ gì với hai chữ chán phèo?
Thầy biết mà. Thầy biết mà.
Biết sao?
Rằng món đó không nuốt nổi.
Sao không?
Chẳng có mùi vị gì hết. Y như c…
Soa em biết c… có mùi vị thế nào?
Thầy McCourt ơi, thầy dễ thương thật đấy, nhưng đôi khi thầy làm tụi

em phát điên lên được.

Jack, em biết Ben Johnson từng nói gì không?
Không, thưa thầy McCourt, em không biết Ben Johnson từng nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.