NGƯỜI THẦY - Trang 258

Bố nó làm thế để dạy em nó tập tành nghiêm chỉnh.
Hồi học tiểu học, Ken phải đi hướng đạo và phải đạt được nhiều huy

chương hơn mọi đứa bạn trong đội. Lên trung học, ông bố một mực bắt nó

phải đạt danh hiệu Eagle Scout

[143]

vì sẽ gây ấn tượng tốt khi xin vào

Harvard. Ken không muốn mất nhiều thì giờ để cố trở thành Eagle Scout,
nhưng nó không dám cãi. Sắp xin vào Harvard đến nơi rồi. Ngoài ra ông bố
còn đòi nó phải giỏi võ, qua hết mọi thứ đai tới tận đai đen.

Nó nhất nhất vâng lời, cho tới lúc chọn trường cao đẳng. Ông bố bảo nó

tập trung xin vào hai trường Harvard và M.I.T

[144]

. Ngay bà con tận bên

Đại Hàn ai cũng biết đó là hai trường nó nên chọn.

Ken bảo không. Nó xin vào trường Stanford ở California. Nó muốn

sống tuốt bên kia lục địa, càng xa ông bố càng tốt. Bố nó không chịu. Ông
không cho phép. Ken nói nếu không học Stanford thì nó sẽ không học
trường nào khác. Ông bố xông tới hùng hổ với nó trong nhà bếp. Ken, võ
nghệ đầy mình, nói bố thử đi. ông bố chờn. Lẽ ra nên nói, được thôi, con
muốn làm gì tùy ý, nhưng hàng xóm sẽ nghĩ sao? Họ sẽ xì xào những gì
trong nhà thờ? Thử tưởng tượng có con trai tốt nghiệp trường Trung học
Stuyvesant mà lại không chịu học lên đại học. Bố sẽ nhục. Bạn bè của ông
tự hào có con học Harvard và M.I.T. và nếu Ken còn nghĩ đến danh dự gia
đình thì phải quên Stanford.

Ken viết thư cho tôi từ Stanford. Nó thích cái nắng ở đấy. Đời sinh viên

dễ chịu hơn thời ở Stuyvesant, ít sức ép hơn, ít ganh đua hơn. Nó vừa nhận
được thư bà mẹ nhắn nhủ nó phải lo học hành, đừng tham gia những sinh
hoạt ngoài việc học, không thể thao, không câu lạc bộ, không gì hết thảy,
nếu không được điểm A trong các môn thì đừng về nhà dịp Giáng sinh.
Trong thư gửi tôi, Ken viết rằng thế là hợp ý nó quá. Đằng nào nó cũng
không định về thăm nhà dịp Giáng sinh. Nếu có về thì chỉ để thăm em gái.

Trước Giáng sinh ít ngày Ken xuất hiện ở trước cửa lớp tôi. Nó bảo tôi

rằng tôi đã giúp nó qua được năm cuối bậc trung học. Hồi đó có lần nó mơ
đi cùng ông bố vào trong một ngõ hẻm tối tăm và rồi chỉ có một người đi
ra. Người đó là nó, tất nhiên. Nhưng ở Stanford nó bắt đầu suy nghĩ về ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.