NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 115

Cuộc giao ái trong yêu đương là bản song tấu của hai người, khát khao

chia sẻ hiến tặng nhau. Là cái cảm xúc lâng lâng trìu mến sáng trong, cái
trọng thị thiết tha, cái sung sướng bí ẩn của sự hòa nhập làm một. Khác với
nó, tình dục thuần túy chỉ là cơn khoái lạc của xác thịt, cơn cuồng khích
của thói dâm bôn. Là cuộc giành giật để thỏa mãn cơn nghiền ma túy sắc
dục. Cuộc dan díu âm-dương, đực-cái này, như Nietzsche nói, chẳng qua
chỉ là sự ghép đôi của một cặp giầy dép có hai chiếc trái phải. Trong khi
tình dục thật sự gắn liền với tình yêu luôn luôn là duy nhất, là báu vật chỉ
dành cho một người. Và tình yêu chỉ có thể đổi lại bằng tình yêu.

Tình yêu chỉ có thể đổi lại bằng tình yêu. Chứ không thể được biểu hiện

bằng quan hệ tính giao có đi có lại. Và như vậy trên thực tế đã xuất hiện
một trạng thái suy đồi bệnh hoạn, tức một hình thức hối lộ mới, hối lộ tình
dục. Đem cái mình quý nhất tặng cho anh đàn ông để đổi lấy một món lời
nào đó, ví dụ như để cô Mận có được mức lương triệu rưởi tháng và thi
thoảng được nghỉ về thăm chồng, không gọi là hối lộ thì gọi là gì?

Câu chuyện tưởng là đơn giản mà hóa ra còn rắc rối. Vì biết đâu đấy như

lý lẽ của các quan chức ngành luật khi các vị cho rằng, việc người có quyền
lợi dụng đàn bà để thỏa thói dâm dê không thể cấu thành tội phạm được! Vì
sao? Vì không tìm đâu ra tang chứng vật chứng? Vì nhỡ đó là hành vi thỏa
mãn nhu cầu sinh lý của cả đối phương thì sao? Ôi trời!

Chà chà cái cuộc sống đời thường! Nó mới tưng bừng đa sắc làm sao. Nó

luôn sinh động và bất ngờ. Bất ngờ như việc ông Văn Chỉ hôm nay trong
cơn tức hứng với cô Mận đã cho cô biết rằng ông từng là tù nhân của xã hội
này. Ông Văn Chỉ đã từng bị tù. Một cánh cửa bí mật nữa lại hé mở cho
thấy nhân thân đời ông còn là một khoảng không tù mù.

*

Vừa nghĩ ngợi vừa kí cách gõ dùi đục, nắn nót từng nét tràng nét đục,

thầy Quang Tình mải mê không còn biết gì đến ngoại cảnh. Cho đến khi
ngẩng lên thì mảnh sân trước xưởng đã chan hòa sắc nắng vàng tươi màu
hoa cúc. Nắng mùa đông long lanh, phập phồng như dải lụa phơi trong gió.
Ngửi thấy mùi khét, thầy mới nhận ra cái bếp lò của cô Mận đang bốc khói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.