NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 15

3

NGHỀ NÀO THÌ CŨNG CÓ chân dung của nó. Ông bán kẹo kéo thì mũ

cát két xám. Người gầy nhẳng. Tạp dề trắng bó bộ ngực bọ ngựa. Tay xách
cái chân bàn gấp. Tay cắp cái bàn kẹo phủ mảnh vải trắng bột. Tiếng rao eo
éo: Hỡi ai sài đẹn gầy mòn. Ăn xu kẹo kéo béo tròn cối xay. Còn thầy
Quang Tình? Nếu ông giáo được hình dung là một kẻ bạch diện thư sinh thì
trước hết có thể chọn thầy làm mẫu. Thân mình thì thanh tao. Tứ chi thì
nhỏ nhắn. Ngũ quan thì phân miêng. Mắt sáng, môi tươi, tai tròn. Nói năng
ôn nhã. Cử chỉ khoan thai, nhẹ nhàng. Người cứ như từ bức vẽ bước ra.
Còn tâm hồn thầy thì hiển nhiên là như bầu mật ong ăm ắp thiện tâm và tứ
thơ đẹp rồi. Thế đó, nói đến con người là nói đến phong cách. Mà phong
cách là do nghề nghiệp tạo nên. Thành ra dẫu trong túi không có nổi trăm
bạc, nhưng ra đường thế nào áo cũng phải trong quần, dép phải có quai hậu,
dáng vẻ phải phong lưu con nhà. Bạn bè có mời cũng không bao giờ có mặt
ở quán bia, quán trà chứ đừng nói là tham dự hò hát ở quán karaoke. Còn
ông Văn Chỉ, tất nhiên phải là một mẫu hình khác. Bốn lăm tuổi. Đã hơn
hai chục năm nay gắn bó với nghề mộc. Cao lểu đểu. Thân mình giống cái
thang. Thượng thu hạ thách, trên nhỏ, dưới to dần. Mặt hẹp như mặt chim.
Hai con mắt kẻ chỉ. Cái chóp mũi vừa nhọn vừa quặp. Mái tóc gọng kính.
Vành tai chuột gài mẩu bút chì. Thẻo môi dưới thười thưỡi đỏ lòe vì miếng
trầu thi thoảng lại nhóp nhép trong miệng.

Ông Văn Chỉ, hiện thân của nghề nghiệp từ trong giọng nói. Lúc rì rầm

cũ kỹ như tiếng cưa xẻ gỗ. Lúc đứt dóng chắc nịch quyết đoán như tiếng
lưỡi đục chạm gỗ. Con người ông, một thực thể của một thời cuộc đa sự
đang vận hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.