NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 206

tại và tiếp tục hoàn thiện nhân cách mình bằng thiện tâm của lòng mình,
bằng tình yêu. Anh sống bằng thiên lương, bằng tình yêu. Bằng tình yêu
của em đây, Thắm à. Chúng ta như mọi người lương thiện, không làm kẻ ác
được. Cuộc sống này được xây dựng bằng những gì nào, bằng những điều
tốt đẹp đấy, em à.

Nhìn gương mặt sáng trong tươi hồng của Thắm, nhận ra Thắm đã thấu

cảm được tất cả những điều thầy muốn nói, giấu niềm xúc động đang trào
dâng lên khiến hai cánh mũi cay xè và lệ đã đọng đầy trong hai mi mắt,
thầy liền quay đi, nghẹn ngào:

- Thắm ơi, em có hiểu là tình yêu của em quan trọng với anh đến chừng

nào không?

Rồi không thể đừng, thầy lập tức quay đầu lại, ghé xuống Thắm, dịu

dàng và rưng rưng:

- Thắm ơi. Nhớ em anh nhớ buổi vươn Giáy đầu tiên anh được dự ở làng

Nhuần, nơi chúng ta yêu nhau. Anh tiếc hồi đó, anh không biết hát và cũng
chưa biết làm thơ tình. Giờ thì em hiểu rồi chứ. Cuộc đời anh, thơ anh khởi
sự tự em đấy. Bây giờ anh tiếp tục đọc thơ cho em nghe nhé. Đây là bài Đối
thoại tình yêu
. Bài này anh mới làm mấy hôm nay.Sao dạo này

Anh ít nói “yêu em”?
Lý do thật giản đơn
Sau những cơn gió lạnh đầu đông
Cơ hàm anh bị viêm
Khiến anh luôn nói ngọng
Những tiếng lòng trang trọng
Đâu dám tùy tiện trao
Giữa không gian tĩnh lặng
Sao đêm qua anh khóc
Thổn thức như con nít?
Sự tình em có biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.