NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 207

Cơn ác mộng khủng khiếp
Đốt cháy cả đời anh
Quằn quại suốt đêm đen
Anh chiêm bao mất em.

[6]

Thế đấy em à. Anh có yếu đuối quá không, em?
Ngoài sân, nắng vừa lên. Vầng mặt trời đi vắng mấy hôm đã trở lại. Trên

sàn nhà có mấy đốm nắng đang nhảy nhót. Nghe thấy tiếng nước sôi lịch
bịch dưới chân chiếc chõ gỗ đồ cơm. Từ hôm mẹ Thắm ốm, Quang Bình và
Quang Sinh quyết định cả nhà chuyển từ ăn cơm nấu sang ăn cơm đồ bằng
chõ. Nên lúc này đây, phảng phất trong gian nhà nhỏ là hương cơm đồ đang
chín thơm thảo hiền lành thân thuộc của làng quê. Và Thắm từng lúc một,
từng lúc một, trên gương mặt đang dần dần hiện lên những nét vẻ thanh
xuân thời con gái đã xa. Mặt Thắm hình trái đào. Hai vệt lông mày đen
nhánh cong cong hình cánh chim. Hai con mắt long lanh sương sớm. Chiếc
cằm xinh xinh vát nhẹ một bên để lưu giữ nét duyên dáng con gái Giáy đẹp
quyền quý cao sang. Đã hồi phục lại tất cả! Đã trở lại và đó là cuộc sống
hoàn nguyên, không chịu khuất phục, vững bền, không vong thân, tha hóa.

- Anh đọc tiếp một bài nữa cho em nghe nhé, Thắm à. Giọng thầy Quang

Tình lồ lộ niềm hào hứng:

- Bài này anh làm hồi anh mới yêu em. Hôm ấy anh chia tay em để đi

dậy ở trên Y Tí vùng đồng bào Hà Nhì, xã ấy khi đó chưa có trường học.
Em có nhớ không? Nhan đề bài là Chọn lựa.

Thầy Quang Tình hắng giọng và tiếp tục đọc:

Anh chẳng tin
Vợ chồng là duyên số
Ghét những ca ngẫu ngộ lạnh băng
Mẹ ướm cho ta Một cô răng đen
Lùng thùng váy lĩnh
Chân thực cần cù Chân guốc mộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.