NGƯỜI THỢ MỘC VÀ TẤM VÁN THIÊN - Trang 63

nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, đảm bảo chiếc tủ vượt qua quãng
đường hơn hai chục ki lô mét mà không sứt sát mảy may. Không may,
chiếc xe bò rời khỏi đường làng được một quãng thì gặp một chiếc ô tô tải
siêu trường siêu trọng từ Quốc lộ 1 rẽ vào, vừa gầm rú vừa bóp còi inh ỏi.
Con bò kéo xe hoảng hồn lồng lên, kéo cái xe đâm bổ xuống một thửa
ruộng lầy thụt bên đường, rồi chết cứng ở đó. Dân chúng xung quanh òa òa
chạy đến xem. Ông giám đốc tái mét mặt mày. Người đánh xe bò vừa quất
roi vừa hò la thúc ép con bò. Vẫn chẳng thể nhúc nhích nổi một vành bánh
xe. Có cách nào để giải nguy bây giờ? Khó bằng đưa trâu qua rào rồi! Ông
Văn Chỉ đã đến đúng lúc nỗi thất vọng của mọi người dâng lên tới đỉnh
điểm.

Xoa xoa hai bàn tay có những ngón tay dài và xương xẩu như để lấy

thêm thần lực, ông lội xuống khu ruộng lầy, đi đến đuôi chiếc xe bò, và
khom khom lưng để một bên vai vào đuôi chiếc tủ. Ông định làm gì đây?
Mọi người chưa kịp đoán định thì ông đã hầy to một tiếng rồi chống tay
vào đầu gối, dựa vào sức rướn của toàn thân, nâng bật đuôi chiếc tủ lên.
Hiểu ý, người đánh xe bò liền nhảy lên đầu xe, bênh nốt đầu bên kia.

Không sao có thể hiểu nổi những gì đã diễn ra trong chớp mắt đó.

Thoáng cái, toàn bộ chiếc tủ đánh véc ni màu cánh gián đậm, nặng có đến
bảy tám chục ki lô đã nằm trên tấm lưng cong cong của ông. Không phải
chỉ có ông, mà hơn chục người vây quanh chứng kiến đều nín thở. Mặt đỏ
căng, ông xoay người, nhờ thêm sự hỗ trợ của người đánh xe, gần như là
rạp mình xuống và bò lên được đường làng. Rồi không hiểu sức mạnh phi
thường tiềm ẩn nào đã được huy động mà ông dựng được thân trên lên, đôi
chân cao khuệnh khoạng, chầm chậm dò đi từng bước một. Chiếc xe bò
không tải đã được đẩy kéo lên khỏi đám ruộng lầy thụt vội vã lịch khịch
đuổi theo ông, một hình tướng siêu thường.

Uy tín của ông với khách hàng và mọi người tăng cao còn vì ông là

người làm ăn có trước có sau, tôn trọng lời hứa, không bao giờ ỷ thế, nài ép
bắt bí ai. Năm nọ, đóng một cái giường môđéc kiểu Đức cho một ông
khách ở Hải Phòng hẹn sáu tháng. Đúng hẹn, khách lên trả tiền. Ôi trời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.